Ngưỡng Thiên
Thượng Thư
Sớm mai Ngự sử triều đình,
Về nơi thành thị, cả kinh bao người
Tri phủ nay suýt lệ rơi,
Trong lòng buồn bực, rụng dời chân tay
Vừa qua ngạo nghễ bao ngày,
Giờ đây lo sợ, mũ bay khỏi đầu
Vội vàng xét chuyện đã lâu,
Tưởng rằng tay đã che bầu trời xanh
Biết mai cơ sự khó lành,
Cũng vì chìm đắm, mùi tanh kim tiền
Thuận thuyền ta chấp bút nghiên,
Tan tành khói lửa, ghế liền đổ ngay
Đã lâu, ta đợi ngày này,
Ván cờ lật ngược, cờ bay ăn mừng.





Về nơi thành thị, cả kinh bao người
Tri phủ nay suýt lệ rơi,
Trong lòng buồn bực, rụng dời chân tay
Vừa qua ngạo nghễ bao ngày,
Giờ đây lo sợ, mũ bay khỏi đầu
Vội vàng xét chuyện đã lâu,
Tưởng rằng tay đã che bầu trời xanh
Biết mai cơ sự khó lành,
Cũng vì chìm đắm, mùi tanh kim tiền
Thuận thuyền ta chấp bút nghiên,
Tan tành khói lửa, ghế liền đổ ngay
Đã lâu, ta đợi ngày này,
Ván cờ lật ngược, cờ bay ăn mừng.





