truyện sex ntr chồng bất lực nhìn vợ bị thằng nhóc phá trinh

minhdat15946

Yếu sinh lý
Mai Hương – vợ tôi năm nay 36 tuổi (bằng tuổi tôi), cao tới 1m85, dáng hình bốc lửa nhưng luôn chọn áo dài thướt tha, kín đáo truyền thống. Hương là thạc sĩ Văn hóa học Việt Nam, hiện làm Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Văn hóa Dân tộc, đồng thời Ủy viên Hội đồng Di sản Quốc gia, một chức vụ cao trong Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Ai gặp lần đầu cũng bội phục ngưỡng mộ địa vị xã hội và học thức của vợ tôi. Hương là mẫu người phụ nữ gia phong lễ giáo, con hiếu, vợ thảo, dâu đảm, luôn giữ lễ nghi tam tòng tứ đức, công dung ngôn hạnh.
Chúng tôi được xem là gia đình hạnh phúc kiểu mẫu trong mắt gia đình và bạn bè, đồng nghiệp, cho đến khi một người bạn của Mai Hương thời đại học hiện đang sống ở mỹ có nhờ tôi và vợ tôi cho con của cô ấy ở ké nhà vì thằng nhóc định về Việt Nam chơi, nó tên là Minh Thanh, 20 tuổi, đang là sinh viên, nó thuộc loại công tử, có một tí cơ bắp và cao 1m70, 2 năm trước nó cũng từng đến nhà tôi ở tạm như thế để đi chơi ở Việt Nam. Trên đường đi xe ra sân bay Mai Hương có ngồi kể lại những kỷ niệm giữa cô ấy và thằng Thanh 2 năm trước. “Anh à, hồi đó em với thằng Thanh còn đi ‘date giả’ nó bày trò đó!” – Mai Hương nháy mắt cười khẽ, giọng ríu rít. “Nó dẫn em vào tiệm trà sữa, chỉ tay vào poster ‘Mua một tặng một cho couple’ rồi nghiêng đầu nói: ‘Tụi mình trông cứ như couple ấy, Mình cứ giả làm couple cho đỡ tốn tiền!’. Em trách nó nghịch dại, nhưng nó đã kéo tay em ngồi xuống, hai đứa cười như nắc nẻ. Xong nó còn giả vờ gắp trân châu đưa lên miệng em, bảo: ‘cô ăn đi, couple thật phải thế này nè!’ Em đành há miệng, mặt nóng bừng mà cũng phì cười…”
Cô ngả người vào ghế nhớ lại: “Thằng nhóc ấy ranh lắm! Đi chung cư thang máy, nó chẳng ngại đứng sát em, tay chạm nhẹ vào lưng rồi thì thầm: ‘cô hương! cháu làm bodyguard cho cô nè’. Lúc coi phim tối, nó tự nhiên đắp chung chăn, kéo ghế sát lại còn nũng nịu: ‘Cháu lạnh quá, cô thương cháu chút đi!’. Em biết nó đùa nhưng cái cách nó nhìn em bằng ánh mắt long lanh kiểu ấy… nghịch ghê luôn haha!”.
Mai Hương cười, ngón tay vặn xoắn tóc: “Có hôm nó còn lén chụp hình em lúc nấu ăn, up lên Instagram với caption ‘Nhà có bạn gái vừa đẹp vừa đảm’, xong quay sang nhe răng cười: ‘cô giận thì cháu xóa, nhưng lỡ người ta tin thật rồi thì sao?’. Em đập nhẹ vào vai nó ‘Đồ ranh con!’. Anh biết không, nó dù lớn xác rồi mà tâm hồn còn trẻ con nghịch ngợm thế đấy, cái kiểu vô tư như này mình thường thấy dưới quê thôi, sống ở bên mỹ từ nhỏ mà nó vẫn giữ được cái nét đấy là giỏi lắm!”.
Xe dừng trước sân bay, tôi vừa tắt máy thì Mai Hương đã vội mở cửa nhảy xuống, váy bay lướt qua ghế như cánh bướm. "Anh đợi em một lát, thằng Thanh nhắn ra tới cổng rồi!" – cô nói, giọng hơi gấp. Tôi nhìn theo bóng lưng cô vội vã hòa vào dòng người, lòng chợt hẫng một nhịp.
Thanh đứng đó, tay xách vali, nụ cười tỏa nắng như phim teen Mỹ. Nó dang rộng tay "Cô ơiii!". Mai Hương cười khúc khích, chạy tới ôm nó một cái thật chặt, tay vỗ nhẹ vào lưng mà mắt lại nheo lại như đang thầm hít hà mùi nước hoa. "Lớn phổng rồi mà còn nhõng nhẽo!" – cô trêu, nhưng không buông tay ngay.
Tôi bước tới, Thanh liền buông cô, xoay sang bắt tay tôi thật mạnh: "Chú khỏe không? Cô Hương suốt ngày gọi cháu kể chuyện chú, cháu ghen tị ghê!" – nó nheo mắt cười, rồi đột nhiên quay lại nắm tay Mai Hương kéo đi: "cháu đói lả rồi, mình ăn gì đó đi!". Cô vội vã theo, vừa đi vừa quay lại nói với tôi: "Anh ra xe trước nhé, em dẫn nó mua chút đồ ăn vặt!".
Từ xa, tôi thấy nó cúi xuống thì thầm điều gì đó, Mai Hương bật cười giòn tan, tay đấm nhẹ vào vai Thanh. Nó giả vờ đau, ôm ngực kịch tính, rồi bất ngờ khoác tay cô, kéo cô sát vào người khi tránh đoàn người đông đúc. Cô không né, chỉ khẽ cắn môi, mắt liếc về phía tôi nhưng nhanh chóng quay đi.
Trên xe về, Thanh ngồi ghế sau nhưng cứ chồm tới trước, tay vịn lưng ghế Mai Hương: "Cháu muốn nghe bài 'chúng ta của hiện tại'! Hồi xưa hai cô cháu hay nghe mà!". Mai Hương vội bật nhạc, giọng hơi run: "Bài này giờ trẻ con không nghe đâu!". Thanh cười khàn: "Cháu chỉ thích nghe chung với cô thôi!". Nó chẳng buồn ngó tôi lấy một cái.
Sau khi xe dừng trước nhà, tôi và Mai Hương dẫn Thanh vào xem nhà mới. Căn nhà rộng rãi với ba phòng ngủ, phòng khách lớn và một bếp ăn ấm cúng là niềm tự hào của chúng tôi sau nhiều năm tích cóp. Thanh bước vào, mắt sáng rực, miệng xuýt xoa:
"Nhà đẹp quá! Cháu ở đây chắc mơ ngủ cũng cười!"
Mai Hương cười nhẹ, áo dài thướt tha bay nhẹ khi cô chỉ tay về phía cầu thang:
"Phòng cháu ở tầng trên, để cô với chú giúp cháu mang đồ lên nhé."
Thanh xua tay, nháy mắt với cô:
"Thôi, để cháu tự làm, nhưng cô lên xem phòng với cháu được không?"
Tôi thoáng cau mày, nhưng Mai Hương đã gật đầu vui vẻ:
"Được chứ, cô cũng muốn xem cháu sắp xếp thế nào."
Hai người họ khuân vali lên phòng, tiếng Thanh ríu rít vang vọng:
"Cô Hương, giường này êm quá, tối nay cháu ngủ chung với cô được không? Cháu sợ ma!"
Mai Hương bật cười, giọng trêu lại:
"Thằng nhóc này, lớn rồi mà còn nhõng nhẽo. Ngủ một mình đi, cô không rảnh ru cháu đâu!"
Thanh giả vờ phụng phịu:
"Thôi mà cô, hồi xưa cô còn đắp chăn cho cháu, giờ bỏ rơi cháu rồi!"
Khi đồ đạc đã được sắp xếp gọn gàng, Mai Hương đề nghị:
"Thanh mới đến, để cô nấu bữa tối chào mừng cháu nhé. Anh ngồi nghỉ với nó đi."
Tôi gật đầu, còn Thanh lập tức chen vào:
"Cháu cũng muốn vào bếp với cô! Cháu làm trợ thủ cho cô Hương, chú ngồi chơi đi, đàn ông không cần vào bếp đâu!"
Nó cười toe toét, kéo tay Mai Hương về phía bếp trước khi tôi kịp phản ứng.
Trong bếp, tôi nghe tiếng Thanh líu lo:
"Cô Hương, cô nấu ăn ngon thế này chắc chú mê cô lắm nhỉ? Cháu mà là chú, cháu cưới cô thêm lần nữa luôn!"
Mai Hương cười khúc khích:
"Thằng nhóc này, nói bậy gì đấy. Cô chỉ nấu cho gia đình thôi, cháu là khách nên được ưu ái."
Thanh không chịu thua:
"Ưu ái cháu á? Vậy cô gắp cho cháu miếng thịt to nhất nhé, để cháu thấy cô thương cháu hơn chú!"
Tôi ngồi ở phòng khách, thoáng nghe tiếng họ cười đùa mà lòng hơi nhói. Một lúc sau, Thanh chạy ra, tay cầm muỗng gỗ, mặt nghịch ngợm:
"Chú ơi, cô Hương bảo cháu ra hỏi chú thích ăn cay không, nhưng mà cháu nghĩ cô hỏi cho có thôi, vì cô đang làm món cháu thích rồi!"
Nó nháy mắt, rồi quay lại bếp, cố ý nói to:
"Cô ơi, chú nói tùy cô hết, nhưng cháu muốn cô thêm chút ớt cho hợp khẩu vị cháu nha!"
Khi bữa ăn sẵn sàng, ba chúng tôi ngồi quanh bàn. Mai Hương bày ra một mâm cơm thịnh soạn: canh chua, thịt kho, rau luộc và cá chiên. Thanh nhìn mâm cơm, mắt sáng lên:
"Cô Hương, cô nấu thế này đúng là vợ đảm trong truyền thuyết! Cháu muốn ở đây mãi để được cô chăm sóc luôn!"
Mai Hương mỉm cười, gắp một miếng cá cho tôi. Thanh lập tức chìa đĩa ra:
"Cô ơi, cô gắp cho cháu miếng cá nữa đi, cháu cũng muốn được cô thương như chú!"
Mai Hương lắc đầu, cười nhẹ:
"Thằng nhóc nghịch ngợm, ăn nhiều vào mà lớn, cô gắp cho đây."
Trong lúc ăn, Thanh liên tục trêu chọc:
"Cô Hương, ở Mỹ, người ta bảo ai nấu ăn ngon là đang thầm thích người ăn đó. Cô nấu ngon thế này, chắc cô thích cháu hơn chú rồi, đúng không?"
Mai Hương đỏ mặt, phẩy tay:
"Nói bậy gì thế, cô nấu vì cháu là khách. Đừng trêu cô nữa, ăn đi!"
Thanh cười khì:
"Cháu đùa thôi, nhưng mà được cô chăm sóc thế này, cháu thấy mình đặc biệt ghê. Chú đừng ghen nha, chú có cô mỗi ngày rồi mà!"
Tôi cười gượng, cố giữ không khí vui vẻ. Thanh lại tiếp tục:
"Cô Hương, hồi xưa hai cô cháu đi ‘date giả’ vui lắm, giờ mình làm lại lần nữa không? Cháu giả làm bạn trai cô, dẫn cô đi ăn kem, chú làm tài xế cho tụi mình nhé!"
Mai Hương bật cười, liếc tôi rồi quay sang Thanh:
"Đừng có bày trò, chú mà nghe được là tiêu đấy!"
Thanh nhún vai, nhìn tôi cười:
"Chú yên tâm, cháu chỉ mượn cô Hương tí thôi, xong trả lại chú liền!"
Ăn xong, Mai Hương đứng dậy rửa chén. Thanh lập tức chạy theo:
"Cô Hương, để cháu giúp cô! Ở nhà cháu hay rửa chén với mẹ, giờ rửa với cô chắc vui hơn!"
Nó đứng sát Mai Hương, tay chạm nhẹ vào tay cô khi đưa đĩa. Tôi đứng ở cửa bếp, thấy Thanh nghiêng đầu thì thầm gì đó, Mai Hương cười khúc khích rồi đẩy vai nó:
"Đừng nghịch nữa, đứng xa cô ra tí, không chú lại tưởng gì thì khổ!"
Thanh quay sang tôi, nháy mắt:
"Chú đừng lo, cháu chỉ giúp cô cho chú đỡ mệt thôi!"
Dọn dẹp xong, chúng tôi ngồi xem TV. Thanh chọn ngồi cạnh Mai Hương trên sofa, còn tôi ngồi ghế đơn. Nó quay sang cô, giọng nũng nịu:
"Cô Hương, hồi xưa xem phim kinh dị cô sợ ôm cháu chặt lắm, giờ xem lại không? Cháu làm bờ vai cho cô tựa!"
Mai Hương lườm nó:
"Thằng nhóc này, nói quá lên. Cô chỉ giật mình thôi, đừng có tưởng bở!"
Thanh cười lớn:
"Thôi mà cô, cháu nhớ cảm giác được cô dựa vào lắm, chú không ghen đâu đúng không chú?"
Sau đó, Thanh đề nghị chơi "Truth or Dare". Nó nhìn Mai Hương, cười tinh nghịch:
"Cô Hương, chơi với cháu không? Cháu hỏi nhẹ nhàng thôi, không làm cô ngại đâu!"
Mai Hương gật đầu:
"Ừ, chơi thì chơi, nhưng đừng quá đà nhé."
Thanh hỏi: "Truth or Dare?" Mai Hương chọn "Truth". Thanh cười:
"Cô Hương, nếu không có chú, cô có muốn có một cậu bạn trai trẻ trung như cháu không?"
Mai Hương giật mình, rồi bật cười:
"Thằng ranh này, hỏi gì kỳ vậy. Cô già rồi, ai mà thèm!"
Thanh nghiêng đầu:
"Cô đẹp thế này, cháu thèm lắm luôn á!"
Cuối cùng, tôi đề nghị đi ngủ sớm. Khi lên giường, tôi hỏi Mai Hương:
"Em thấy Thanh thế nào? Nó thân với em quá nhỉ."
Cô cười dịu dàng:
"Nó vui tính, nghịch ngợm thôi, anh đừng nghĩ nhiều. Em thấy nó như con cháu trong nhà."
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không khỏi bứt rứt.
Một hôm, tôi thấy nó lén lút đổ một ít chất lỏng từ cái chai nhỏ trong túi áo vào cốc trà của Mai Hương. Cái chai đó nhỏ xíu, trong suốt, không nhãn mác, tôi tưởng là siro hay gì đó ngọt ngọt mà tụi trẻ con bên Mỹ hay thích. Nhưng tôi sai. Đó là chai thuốc kích dục mà Thanh mang từ Mỹ về, loại mạnh dành cho phụ nữ, không màu, không mùi, dùng lâu dài để thay đổi tâm sinh lý từ bên trong. Nó cất kỹ trong vali, chỉ lôi ra khi cần, và với tính chất của thuốc, nó dễ dàng pha vào đồ uống mà chẳng ai hay biết.
Mai Hương, với dáng người cao 1m85, đường cong bốc lửa nhưng luôn kín đáo trong tà áo dài thướt tha, vốn đã có nhu cầu sinh lý cao hơn người thường. Tôi biết điều đó từ những năm đầu hôn nhân, những đêm cô ấy chủ động đòi hỏi nhiều hơn tôi có thể đáp ứng. Nhưng cô ấy luôn kiềm chế, giữ gìn hình ảnh người phụ nữ gia phong, lễ giáo, đúng chuẩn tam tòng tứ đức. Giờ đây, dưới tác động của thuốc, lớp vỏ truyền thống ấy bắt đầu rạn nứt.
Mấy ngày đầu, tôi chỉ nghĩ Mai Hương vui vẻ hơn vì có Thanh ở nhà. Cô ấy cười nhiều hơn, giọng nói ríu rít, đôi lúc còn mặc áo dài hở cổ tí xíu thay vì kín mít như mọi khi. Nhưng rồi, tôi nhận ra cô ấy chỉ như vậy khi ở gần Thanh.
Trong một tối, tôi nghe họ thì thầm trong bếp khi dọn dẹp. Tôi đứng ngoài cửa, tim đập thình thịch, cố nghe xem chuyện gì đang xảy ra.
"Thanh, cháu đã thấy cô mặc đồ lót bao giờ chưa?" Mai Hương hỏi, giọng thấp nhưng đầy tò mò.
Thanh cười khẽ. "Chưa, nhưng cháu tưởng tượng nhiều lắm. Cô thích mặc loại nào? Cháu đoán là ren, đúng không?"
Mai Hương bật cười, giọng hơi khàn. "Đúng rồi, thằng nhóc này tinh ghê. Cô thích mặc ren đỏ, loại mỏng, ôm sát. Mặc vào thấy mình sexy hơn, dù chẳng ai thấy ngoài chồng cô."
"Cháu muốn thấy quá," Thanh đáp, giọng trêu chọc nhưng có chút thèm thuồng. "Cô mặc chắc đẹp hơn mấy em bên Mỹ nhiều."
"Đừng có mơ," Mai Hương nói, nhưng tôi nghe rõ sự thích thú trong giọng cô ấy.
Tôi đứng đó, chết lặng. Vợ tôi, người từng đỏ mặt khi tôi hỏi về mấy thứ này, giờ lại thoải mái kể chi tiết với thằng nhóc 20 tuổi. Tôi muốn xông vào hét lên, nhưng chân tôi nặng như chì.
Vài ngày sau, tôi bắt đầu nghe họ nói về chuyện nhạy cảm hơn. Một lần, tôi đi ngang qua phòng Thanh, cửa hé mở, thấy Mai Hương ngồi trên ghế, còn Thanh đứng sát bên. Nó đang hỏi gì đó, giọng cười cợt.
"Cô Hương, cô với chú làm tình kiểu gì mà cô thích nhất?"
Mai Hương ngập ngừng, rồi cười khúc khích. "Sao cháu tò mò thế? Thôi, nói nhỏ thôi kẻo chú nghe được. Cô thích kiểu từ đằng sau, mạnh một chút. Cảm giác bị lấp đầy, kiểu hoang dại ấy."
Thanh xuýt xoa. "Nghe kích thích ghê. Cô có dùng sex toy không?"
"Có chứ," Mai Hương đáp, giọng bạo hơn tôi từng nghe. "Cô có cái vibrator nhỏ, loại rung hai đầu. Dùng khi chú đi công tác, sướng lắm."
"Cháu muốn thử với cô quá," Thanh nói, mắt sáng rực. "Cô đẹp thế này, làm tình chắc đỉnh cao luôn."
Mai Hương đánh nhẹ vào tay nó. "Đừng nói bậy, đồ nhóc con. Nhưng mà… cô cũng tò mò xem cháu thế nào đấy."
Tôi quay đi, đầu óc quay cuồng. Vợ tôi đang tán tỉnh thằng nhóc ngay trong nhà mình, mà tôi chỉ biết đứng nhìn. Cảm giác vừa tức giận vừa kích thích làm tôi phát điên.
Không chịu nổi nữa, tôi lén lục túi xách của Mai Hương và tìm thấy cuốn nhật ký cô ấy hay viết. Tôi mở ra, tay run run, đọc đoạn mới nhất:
"Mấy hôm nay, tôi thấy mình lạ lắm. Thanh cứ ở gần, tôi lại muốn nói chuyện bậy bạ với nó. Hôm qua, tôi kể cho nó nghe chuyện đụ địt với chồng, cả những lần tôi tự sướng khi anh ấy không có nhà. Tôi biết là sai, nhưng nói ra thấy nhẹ nhõm, như trút được cái gì đó. Thanh hỏi tôi có muốn thử với nó không, tôi suýt gật đầu. Thuốc nó cho tôi uống—tôi biết rồi, nó thú nhận hôm kia làm tôi thèm muốn kinh khủng. Tôi vẫn yêu chồng, nhưng cơ thể tôi lại phản bội. Tôi muốn Thanh, muốn nó đụ tôi, dù chỉ một lần. Làm sao đây?"
Tôi đóng cuốn nhật ký lại, lòng đau như cắt. Vậy là cô ấy biết về thuốc, nhưng thay vì dừng lại, cô ấy lại lao vào. Tôi tưởng tượng cảnh Thanh đè Mai Hương ra, tay nó luồn dưới tà áo dài, và cô ấy rên rỉ dưới thân nó. Tôi ghét bản thân vì vừa ghen vừa thấy cảnh đó kích thích.
Mai Hương vẫn là Mai Hương mà mọi người biết: cao 1m85, dáng người bốc lửa nhưng luôn kín đáo trong tà áo dài thướt tha, giọng nói nhẹ nhàng, cử chỉ đoan trang. Cô vẫn đi họp ở Bộ Văn hóa, vẫn đứng trên bục thuyết trình về di sản dân tộc với vẻ tự tin của một thạc sĩ Văn hóa học. Đồng nghiệp nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, bạn bè khen cô là mẫu phụ nữ hoàn hảo—vừa giỏi giang, vừa gia phong lễ giáo. Nhưng không ai biết, bên trong đầu cô giờ đây chỉ còn những suy nghĩ đồi trụy, những ham muốn nhục dục mà cô phải gồng mình để đè nén.
Thuốc kích dục mà Thanh lén bỏ vào trà mỗi ngày đã biến cô thành một người khác. Nó không chỉ khuếch đại nhu cầu sinh lý vốn đã cao của cô, mà còn khiến cô nghiện cảm giác thèm muốn ấy. Mỗi sáng, khi tôi pha cà phê cho cả hai, cô vẫn mỉm cười dịu dàng, nói cảm ơn bằng giọng ngọt ngào quen thuộc. Nhưng tôi biết, trong đầu cô lúc đó không phải là tình yêu dành cho tôi, mà là hình ảnh Thanh—thằng nhóc 20 tuổi với cơ bắp săn chắc, nụ cười đểu giả và ánh mắt đầy thèm khát.
Mỗi đêm, khi nằm bên tôi, Mai Hương gần như phát điên. Cơ thể cô nóng ran, hơi thở gấp gáp, đôi tay run rẩy nắm chặt ga giường. Tôi nghe cô lẩm bẩm trong giấc ngủ, những câu nói rời rạc như “Thanh… cô không chịu nổi nữa…” hay “Địt cô đi, làm ơn…”. Cô ấy tỉnh dậy giữa đêm, mồ hôi nhễ nhại, mắt đỏ hoe, rồi vội vã chạy vào nhà tắm. Tôi biết cô đang tự sướng, dùng cái vibrator hai đầu mà cô từng kể với Thanh. Nhưng tôi cũng biết, nó không đủ để làm cô thỏa mãn nữa.
Ban ngày, cô vẫn giữ được vẻ ngoài hoàn hảo. Cô mặc áo dài kín đáo, ngồi viết báo cáo với nét chữ thanh thoát, gọi điện cho mẹ chồng hỏi thăm sức khỏe bằng giọng lễ phép. Nhưng tôi bắt gặp những khoảnh khắc cô thất thần: tay cầm bút nhưng mắt đờ đẫn nhìn ra cửa sổ, môi mím chặt như đang cố ngăn một tiếng rên. Có lần, tôi thấy cô đứng trước gương, tay vuốt dọc tà áo dài, rồi bất ngờ kéo vạt áo lên, nhìn cơ thể mình với ánh mắt thèm thuồng. Cô lẩm bẩm một mình: “Mày không được làm thế, Mai Hương. Mày là người có học, có danh dự. Đừng để con đĩ trong mày thắng.”
Nhưng con đĩ ấy đã thắng từ lâu. Thuốc của Thanh không chỉ làm cơ thể cô bùng cháy, mà còn giam cầm tâm trí cô trong những tưởng tượng hoang dại. Cô nghĩ đến cảnh Thanh đè cô xuống sofa, xé toạc áo dài, bú liếm khắp người cô. Cô tưởng tượng mình quỳ trước nó, ngậm con cặc của nó vào miệng, để nó bắn tinh lên mặt. Những ý nghĩ ấy khiến cô ướt át ngay cả khi đang ngồi họp, và cô phải kẹp chặt đùi để không ai nhận ra.
Tôi chẳng thể làm gì. Con cặc của tôi chỉ chọc được vài cái là đã rỉ tinh trùng xuống sàn, nhục nhã đến mức tôi không dám nhìn vào mắt Mai Hương. Tôi yếu sinh lý, vô sinh, và như cô từng nói với Thanh, con cặc của tôi “không đủ dài để làm cô sướng”. Những đêm cô đòi hỏi, tôi cố gắng hết sức, nhưng chỉ vài phút là tôi đã thở hổn hển, để lại cô nằm đó với ánh mắt thất vọng. Cô chẳng thèm dùng bao nữa, vì “đằng nào anh cũng chẳng làm em có thai được”.
Mai Hương vừa đi làm về, vẫn mặc bộ áo dài đoàn viên thướt tha, sang trọng, vải lụa ôm sát cơ thể cao 1m85 của cô, tôn lên đường cong bốc lửa nhưng vẫn giữ nét kín đáo truyền thống. Cô bước vào phòng ngủ, tay cầm túi xách, định cởi áo dài để thay đồ thì bất ngờ Thanh đứng ngay bên cửa, đóng sầm lại cái rầm. Tôi, tình cờ về sớm hôm nay, lén đứng ngoài cửa, tim đập thình thịch, nhìn qua khe hở vào bên trong.
“Thanh! Cháu làm gì ở đây? Cô cần thay đồ, ra ngoài ngay!" Mai Hương quát, giọng cố giữ vẻ uy nghiêm của một người phụ nữ gia phong, lễ giáo.
Thanh không nhúc nhích, mà còn tiến lại gần, mắt dán chặt vào bộ ngực căng tròn ẩn dưới lớp áo dài. "Cô Hương, cô vừa đi làm về mà đã vội cởi đồ thế này à? Chắc là nóng lắm, đúng không? Hay là… cô đang nứng lồn, muốn khoe thân cho thằng nhóc này xem?"
Mai Hương đỏ mặt, tay ôm ngực theo bản năng. "Thanh! cháu nói bậy gì thế? Tao là vợ người ta, là người có học, có danh dự. Không được hỗn!"
Thanh cười khẩy, giọng điệu trơn tru như rắn độc. "Danh dự? Cô đừng giả bộ nữa, cô Hương. Cô là Ủy viên Hội đồng Di sản Quốc gia, Giám đốc Trung tâm Văn hóa, bla bla bla… nhưng bên trong, cô chỉ là một con phò đang kiềm nén thôi. Tôi biết hết rồi, cô uống trà tôi pha mấy tuần nay, lồn cô nó thèm cặc lắm rồi, đúng không?"
"Không! cô không phải loại đàn bà đó!" Mai Hương hét lên, giọng run run nhưng vẫn cố giữ vẻ đoan trang. "cô là người có tam tòng tứ đức, công dung ngôn hạnh. Đừng vu khống!"
Thanh tiến sát hơn, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô. "Tam tòng tứ đức? Công dung ngôn hạnh? Cô nói nghe hay lắm, nhưng tôi cá là dưới cái áo dài sang trọng này, lồn cô đang ướt nhẹp vì nghĩ đến cặc tôi. Cô giả vờ đoan trang bao năm nay, nhưng thật ra cô chỉ muốn thằng đàn ông như tôi đè cô ra, xé toạc áo dài, nhét cặc vào lồn mà đụ cho đã, đúng không?"
Mai Hương lùi lại, lưng chạm vào tường, tay nắm chặt vạt áo dài như để bảo vệ chút danh dự còn sót lại. "Mày câm mồm đi! Tao không phải con đĩ như mày nghĩ. Tao có chồng, tao yêu chồng tao!"
"Yêu chồng?" Thanh bật cười khinh bỉ, mắt sáng lên như thú săn mồi. "Chồng cô là thằng yếu sinh lý, cặc ngắn, đụ vài cái đã xìu, làm sao thỏa mãn được con phò như cô? Tôi nghe cô kể rồi, cô phải tự sướng với cái vibrator hai đầu mỗi đêm, rên rỉ tên tôi trong đầu. Cô còn giả bộ gì nữa?"
Mai Hương cắn môi, nước mắt lăn dài trên má, nhưng cơ thể cô bắt đầu phản bội. Thuốc kích dục đã ngấm sâu, làm lồn cô co bóp, ướt át dưới lớp quần lót ren đỏ. "Không… tao không có… Tao là người có giáo dục, tao không để mày làm nhục tao!"
Thanh nghiêng đầu, giọng càng thêm tục tĩu. "Giáo dục? Cô là thạc sĩ Văn hóa học, nhưng tôi cá là lúc này cô chỉ muốn quỳ xuống, bú cặc tôi như con đĩ ngoài đường. Cô kiềm nén con phò trong người lâu lắm rồi, giờ để nó ra đi, cô Hương. Cô không phải người phụ nữ truyền thống gì đâu, cô là con thú cái nứng lồn, thèm đụ từ sáng đến tối!"
"Đồ khốn!" Mai Hương gầm lên, tay giơ lên định tát Thanh, nhưng hắn nhanh chóng chộp lấy cổ tay cô, ghì chặt. "Mày không được nói tao như vậy! Tao có chồng, tao có đạo đức, tao không để mày biến tao thành con điếm!"
Thanh cười lớn, giọng đầy mỉa mai. "Đạo đức? Cô nhìn xuống lồn cô đi, nó đang rỉ nước kìa. Tôi còn chưa đụng vào mà áo dài cô đã ướt một mảng rồi. Cô nói đạo đức, nhưng sao lồn cô lại đái dâm thủy vì nghe tôi chửi cô là con phò? Cô tự sĩ nhục mình còn hơn tôi sĩ nhục cô đấy!"
Mai Hương cúi đầu nhìn xuống, kinh hoàng thấy một vệt ướt lan rộng trên tà áo dài trắng tinh. Cô lắc đầu điên cuồng. "Không… không phải tao… là tại mày, tại cái thuốc chết tiệt của mày! Tao không phải con đĩ, tao là người đứng đắn!"
"Đứng đắn?" Thanh bước tới, tay chỉ thẳng vào mặt cô. "Cô đứng đắn mà sao tối nào cũng thủ dâm, tưởng tượng tôi đè cô ra đụ? Cô đứng đắn mà sao hôm qua còn hỏi tôi có muốn thấy cô mặc đồ lót ren đỏ không? Đừng nguỵ biện nữa, con đĩ như cô chỉ giỏi nói dối để che cái lồn nứng của mình thôi!"
Mai Hương khóc nức nở, nhưng lồn cô càng ướt hơn, nước dâm chảy xuống đùi, thấm qua lớp áo dài. "Tao… tao chỉ nói đùa với mày thôi… Tao không muốn vậy thật đâu… Tao là người có học, tao không thể…"
"Đùa?" Thanh ngắt lời, giọng điệu như dao cứa. "Cô đùa mà lồn cô ướt thế này à? Cô có học mà sao ngu thế, Mai Hương? Cô tưởng cái danh thạc sĩ, cái ghế Giám đốc che được con phò bên trong cô à? Tôi nói cho cô biết, cô là con đĩ bẩm sinh, chỉ cần nghe tôi nói là lồn cô đã đái nước rồi!"
Cô hét lên, cố chống trả lần cuối. "Mày im đi! Tao không phải con đĩ! Tao là người vợ tốt, tao giữ gìn cho chồng tao, tao không để mày phá hoại gia đình tao!"
Thanh cười phá lên, chỉ tay xuống sàn nhà nơi nước lồn cô đã nhỏ thành vũng. "Giữ gìn? Nhìn cái lồn cô kìa, nó đái dâm thủy như suối vì tôi. Cô là con đĩ, Mai Hương, và tôi sẽ đụ cô!"
Mai Hương ôm mặt, khóc lớn. "Không… không… tao không muốn… tao không phải…" Nhưng cơ thể cô đã phản bội hoàn toàn. Lồn cô co giật dữ dội, nước dâm thủy phun ra ào ạt, bắn qua lớp áo dài, ướt đẫm từ eo xuống chân. Bộ áo dài đoàn viên sang trọng giờ trông như vừa ngâm nước mưa, bết dính vào đùi cô, lộ rõ cặp mông căng mọng và cái quần lót ren đỏ bên trong.
Thanh đứng nhìn, cười cợt. "Đấy, thấy chưa? Tôi còn chưa đụng vào mà cô đã đái lồn xối xả thế này. Cô còn gì để chối nữa không, con phò tam tòng tứ đức?"
Mai Hương trợn mắt, miệng chảy nước bọt, người run lên từng đợt vì cơn cực khoái không kiểm soát. "Tao… tao không chịu nổi… mày làm tao thành thế này… tao không muốn…"
Cô ném túi xách xuống sàn, hai tay chống lên đầu gối, háng banh rộng ra hết cỡ, nghiến răng ken két.
Rồi, như một con thú cái mất trí, cô bắt đầu nhấp hông về phía trước, mạnh mẽ, liên tục, như đang đụ không khí. "Ư… ư… tao không chịu được nữa… lồn tao nứng quá…!" Nước lồn bắn ra từng đợt, ào ạt, ầm ầm, như vòi nước vỡ, làm sàn nhà ướt nhẹp. Cô vừa khóc vừa rên, vừa nhục nhã vừa đĩ thỏa chưa từng thấy trong đời.
Thanh đứng đó, không tha cho cô, tiếp tục dùng lời nói kích dục nặng nề hơn. "Nhìn cô kìa, Mai Hương, nhấp hông như con đĩ chuyên nghiệp. Cô tưởng mình là người phụ nữ truyền thống à? Cô là con phò rẻ tiền, chỉ biết đái nước lồn khi nghe tôi chửi, cần tôi nói cho chồng cô nghe không"
Mai Hương gào lên, nước mắt hòa với nước bọt chảy dài. "Đừng… đừng nói chồng tao… tao xin mày… tao là đĩ thật rồi… nhưng đừng để anh ấy biết…" Cô nhấp hông mạnh hơn, lồn phun nước như suối, từng đợt dâm thủy bắn tung tóe lên tường, lên giường, chiếc giường của tôi và cô.
Thanh bước tới, cúi xuống thì thầm vào tai cô. "Cô xin tôi? Nhưng tôi chưa xong đâu, con phò. Tôi sẽ đụ cô ngay bây giờ. Cô muốn cặc tôi lắm rồi, đúng không? Nói đi, con đĩ, nói là cô muốn tôi đụ cô!"
Mai Hương gục xuống, quỳ trên vũng nước lồn của chính mình, khóc nấc. "Tao… tao muốn… tao muốn mày đụ tao… tao là con đĩ… tao không chịu nổi nữa… đụ tao đi, Thanh!" Cô ngẩng mặt lên, mắt đỏ hoe, miệng há ra, nước bọt chảy thành dòng, hoàn toàn sụp đổ trước thằng nhóc 20 tuổi.
Từ ngoài cửa, tôi đứng nhìn, cặc cứng ngắc trong quần nhưng lòng đau như cắt. Vợ tôi, người phụ nữ hoàn hảo trong mắt mọi người, giờ quỳ đó như con điếm, van xin thằng khác đụ cô ngay trong phòng ngủ của chúng tôi. Tôi muốn xông vào, nhưng chân tôi không nhúc nhích nổi, chỉ biết nhìn Thanh từ từ cởi quần, chuẩn bị chiếm đoạt vợ tôi ngay trước mặt tôi.
Thanh không nói thêm lời nào, nó lao vào Mai Hương như một con chó đực động đực, hai tay nắm chặt tà áo dài thướt tha của cô, kéo mạnh một phát. Tiếng vải rách “rẹt rẹt” vang lên chói tai, từng mảnh lụa sang trọng bị xé toạc không thương tiếc, bay lả tả xuống sàn nhà. Mai Hương hét lên, cố giãy giụa: “Đừng! Mày không được! Đồ khốn nạn!” Nhưng Thanh chẳng thèm nghe, nó dùng chân phải đạp thẳng lên đầu cô, ghì mạnh xuống sàn, gót chân ấn chặt vào tóc cô, khiến mặt cô úp xuống vũng nước lồn cô vừa đái ra. “Câm mồm, con đĩ! Mày la hét đéo ai nghe đâu, càng la tao càng nứng!” – nó gầm lên, giọng khàn khàn đầy dục vọng.
Mai Hương, với thân hình cao 1m85, nở nang và khỏe mạnh, không chịu khuất phục dễ dàng. Cô nghiến răng, dùng hết sức bình sinh đẩy chân Thanh ra, lăn người sang một bên, tay ôm ngực cố che đậy cơ thể. Nhưng Thanh nhanh hơn, nó quỳ xuống, hai tay lại nắm lấy vạt áo dài còn sót lại, kéo xé tiếp. “Rẹt! Rẹt!” – tiếng vải bị xé nát vang lên liên tục, từng mảnh áo dài bị nó giật ra như thú dữ xé xác con mồi. Nó không chỉ xé một đường, mà còn xé ngang, xé dọc, xé chéo, xé cho đến khi cái áo dài sang trọng chỉ còn là đống giẻ rách tả tơi, để lộ làn da trắng ngần, cặp vú to tròn căng mọng ẩn dưới lớp áo lót ren đỏ, và cái quần lót ướt nhẹp dính chặt vào lồn cô.
“Đồ chó chết! Mày không được đụng vào tao!” – Mai Hương gào lên, giọng khản đặc vì khóc và la hét. Cô vùng dậy, dùng sức mạnh của một người phụ nữ cao lớn, lao vào Thanh, hai tay túm lấy vai nó, cố đẩy ngã. Thanh hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng lấy lại thế, nó cười khẩy: “Con phò, mày mạnh gớm nhỉ? Nhưng tao thích thế, càng chống tao càng khoái!” Nó vung tay, tát mạnh vào mặt Mai Hương một cái bốp, làm cô ngã nhào sang bên, má đỏ ửng, nước mắt trào ra.
Mai Hương không bỏ cuộc, cô lăn người, đứng bật dậy, lao tới cửa phòng, tay run rẩy cố vặn nắm cửa để chạy trốn. “Cứu tao với! Ai đó cứu tao!” – cô hét lên, giọng lạc đi, vang vọng khắp nhà. Thanh cười phá lên, lao theo, túm lấy tóc cô từ phía sau, giật mạnh ngược lại. “Chạy đâu, con đĩ? Đéo ai nghe đâu, la đi, la to lên, tao thích nghe mày kêu cứu như con chó cái!” Nó kéo cô ngã ngửa ra sàn cái ầm, rồi đè lên người cô, dùng đầu gối ghì chặt bụng cô xuống, hai tay tiếp tục xé nát cái quần lót ren đỏ. “Rẹt!” – mảnh vải cuối cùng bị giật tung, để lộ cái lồn ướt nhẹp, lông mu đen nhánh, hai mép lồn sưng mọng đỏ au vì nứng.
“Nhìn cái lồn mày kìa, con phò! Ướt như suối, đái dâm thủy đầy sàn, còn giả bộ đoan trang gì nữa?” – Thanh chửi, tay phải vung lên tát thêm cái nữa vào mặt cô, tay trái thì bóp mạnh một bên vú, nhào nặn như muốn làm nó bể ra. Mai Hương rên lên, vừa đau vừa nhục: “Đừng… tao xin mày… tao là vợ người ta…” Nhưng Thanh không tha, nó cúi xuống, nhổ một bãi nước bọt thẳng vào mặt cô, cười gằn: “Vợ người ta? Mày là con đĩ của tao, con phò rẻ tiền chỉ biết há lồn cho tao đụ! Chồng mày là thằng yếu sinh lý, cặc ngắn, đéo làm mày sướng được, nên mày mới thèm cặc tao, đúng không?”
Mai Hương khóc nức nở, nhưng cơ thể cô lại phản bội, lồn co giật liên hồi, nước dâm chảy ra thêm khi nghe những lời sĩ nhục nặng nề của Thanh. “Không… tao không phải… tao có học, tao có danh dự…” – cô thều thào, cố giữ chút lý trí cuối cùng. Thanh nghe vậy càng điên tiết, nó đứng dậy, dùng chân đạp mạnh vào lồn cô một cái “bẹp”, làm Mai Hương giật bắn người, nước lồn bắn tung tóe lên sàn. “Danh dự? Học thức? Con đĩ như mày mà cũng đòi danh dự? Lồn mày đái nước khi tao đạp thế này thì danh dự cái lồn mẹ mày chứ!” – nó chửi, giọng điệu tục tĩu đến mức không thể chịu nổi.
Mai Hương, trong cơn tuyệt vọng lấy lại chút tỉnh táo sau khi đái dâm thủy ra hết, nghiến răng nhớ lại mấy chiêu judo hồi đại học. Cô xoay người nhanh như cắt, quét chân làm Thanh mất thăng bằng. “Đùng!” – Thanh ngã ngửa ra sàn, đầu đập xuống nền nhà, nhưng vẫn tỉnh táo, chỉ hơi choáng. Với thân hình cao lớn 1m85, Mai Hương lao tới, đè lên người nó, hai tay ghì chặt vai Thanh xuống sàn, đầu gối quỳ lên bụng nó để khống chế. Nhưng trong tư thế này, cô không để ý rằng háng mình banh rộng, cái lồn hồng hào, không lông, ướt át của cô nằm ngay sát mặt Thanh, chỉ cách vài phân.
Thanh, dù bị đè, mắt nó sáng rực lên khi nhìn thấy cái lồn đẹp đẽ của Mai Hương. “Ôi đm, lồn cô đẹp vãi, hồng hào, không lông, thơm như lồn gái tơ!” – nó hét lên, giọng đầy thèm thuồng. Cái lồn cô lấp ló dưới lớp quần lót ren đỏ rách nát, mép lồn sưng mọng, nước dâm rỉ ra từng giọt, mùi hương ngọt ngào phả vào mũi Thanh làm nó điên dại. Không chần chừ, Thanh đưa tay phải lên, chà mạnh vào lồn Mai Hương, ngón cái ấn thẳng lên hột le, xoa tròn dữ dội, trong khi mấy ngón còn lại lùa vào khe lồn, móc mạnh.
Mai Hương giật bắn người, cơn sướng bất ngờ ập đến làm cô mất kiểm soát. “A… không… mày dừng lại…” – cô rên rỉ, cố giữ chặt vai Thanh, nhưng tay nó như cái máy, chà xát lồn cô không ngừng. “Con đĩ, lồn mày ướt nhẹp rồi, thích không? Đái nước lồn cho tao xem đi!” – Thanh gầm lên, tay tăng tốc, ngón tay trượt lên xuống khe lồn, bóp hột le đến đỏ ửng. Mai Hương nghiến răng, nhưng lồn cô co giật dữ dội, rồi bất ngờ, một dòng nước lồn bắn ra ào ạt, phun thẳng vào mặt Thanh. “Aaaaah… tao không chịu nổi…” – cô hét lên, người run bần bật, đái khí lồn lần nữa, nước dâm thủy chảy thành dòng xuống sàn, ướt đẫm mặt Thanh.
Thanh, mặt nhầy nhụa nước lồn, cười khẩy, liếm môi: “Con phò, mày đái nước lồn lên mặt tao à? Thích vãi!” Nó bất ngờ dùng sức, đẩy Mai Hương ngã sang một bên, rồi đứng bật dậy, nắm tóc cô lôi mạnh lên giường. “Con đĩ, mày dám chống tao? Tao sẽ đụ mày nát lồn!” – nó gầm lên, giọng đầy tức giận và dục vọng. Mai Hương bị lôi lên giường, ngã ngửa ra, tóc rối bù, mắt đỏ hoe, cơ thể run rẩy vì cơn cực khoái vừa rồi.
Thanh ngồi trên giường, hai đầu gối banh rộng đùi Mai Hương ra, đôi mắt hau háu nhìn xuống cái lồn hồng hào, không một sợi lông của cô. Nó xuýt xoa, giọng khàn khàn đầy thèm thuồng:
"Ôi đm, lồn em đẹp vãi đái, hồng hào, ướt át, thơm ngon thế này! Chồng em để em nguyên thế này à, để anh ngửi thử xem nào!"
Nó cúi xuống, hít một hơi dài, mũi dí sát mép lồn, rồi ngẩng lên cười đểu:
"Thơm vãi lồn, chưa bị cặc nào đụ bao giờ đúng không?"
Nhưng rồi, khi nhìn kỹ hơn, Thanh phát hiện một sự thật làm nó sững sờ: giữa hai mép lồn căng mọng, màng trinh của Mai Hương vẫn còn nguyên vẹn, hồng hồng, mỏng manh như một lớp màng quý giá. Nó trợn mắt, hét lên đầy kinh ngạc và hưng phấn:
"Cái gì đây? Lồn em còn trinh á? Chồng em đéo đụ nổi em à? Con cặc 5cm của thằng đó yếu sinh lý đến mức không phá nổi cái màng này sao?"
Mai Hương giật mình, mặt đỏ bừng, nhớ lại bao năm qua tôi – thằng chồng vô dụng với con cặc bé tí, yếu xìu – chẳng thể làm gì ngoài việc cọ qua cọ lại bên ngoài, chưa từng đâm xuyên nổi màng trinh của cô. Cô lắp bắp, giọng run rẩy:
"Không... anh đừng... em còn trinh... em có chồng rồi... tha cho em..."
Cô cố khép đùi lại, nhưng Thanh đã nhanh hơn, hai tay nó banh mạnh đùi cô ra, đầu gối ghì chặt, khiến cái lồn trinh nguyên phơi bày hoàn toàn trước mắt nó. Nó gầm lên, giọng đầy dục vọng:
"Ôi đm, còn trinh thật à? Chồng em để em còn nguyên cho anh thế này? Từ giờ em là của anh, Hương ơi, anh sẽ phá trinh em, anh sẽ làm em thành đàn bà!"
Nhưng rồi, ngay sau cái khoảnh khắc hung hãn đó, Thanh đột nhiên đổi giọng. Nó nhìn sâu vào mắt Mai Hương, ánh mắt từ thèm khát chuyển sang dịu dàng, ngọt ngào, nhưng vẫn đầy tính chiếm hữu. Nó cúi xuống, tay vuốt nhẹ má cô, thì thầm:
"Hương ơi, em còn trinh sao nổi? Anh không ngờ em vẫn còn nguyên vẹn thế này. Em đẹp quá, em là của anh, anh sẽ nhẹ nhàng với em, anh sẽ cho em biết thế nào là đàn ông thật sự."
Mai Hương ngỡ ngàng, trái tim đập thình thịch. Dù đang hoảng loạn, ánh mắt của Thanh như có ma lực, làm cô chững lại. Cô thều thào, nước mắt lăn dài:
"Anh... anh đừng làm vậy... em có chồng rồi..."
Nhưng cơ thể cô lại phản bội lời nói. Thuốc kích dục trong người làm lồn cô ướt át, nóng ran, nước dâm rỉ ra từng giọt, thấm đẫm ga giường. Thanh mỉm cười, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, rồi xuống mũi, xuống môi – những nụ hôn dịu dàng, tình cảm như người yêu đích thực. Nó thì thầm:
"Em đừng sợ, anh yêu em, anh sẽ làm em sướng, em sẽ không hối hận đâu. Chồng em không xứng với em, chỉ có anh mới xứng thôi."
Mai Hương run rẩy, đầu óc quay cuồng. Sự dịu dàng của Thanh làm cô mềm lòng, trái tim đập nhanh hơn, một cảm giác lạ lùng len lỏi vào tâm hồn. Cô hỏi, giọng yếu ớt:
"Anh... anh nói thật không? Anh yêu em thật sao?"
Thanh gật đầu, tay vuốt tóc cô, mắt nhìn sâu thẳm:
"Thật, anh yêu em từ lần đầu gặp em, Hương ơi. Em đẹp quá, em là người phụ nữ hoàn hảo nhất anh từng thấy. Em phải là của anh, chỉ của anh thôi."
Rồi nó hôn cô, một nụ hôn dài, ngọt ngào, nút lưỡi cô đầy đam mê. Mai Hương, trong cơn mê man của thuốc và cảm xúc, bất ngờ ôm lấy cổ Thanh, kéo nó xuống, hôn trả lại:
"Em... em cũng thích anh... anh đẹp trai, mạnh mẽ... chồng em không làm em sướng được..."
Thanh cười mãn nguyện, biết rằng nó đã nắm được trái tim và cơ thể cô trong tay.
Thanh từ từ cởi quần, con cặc to dài bật ra – đỏ au, gân guốc, dài gấp 4 lần con cặc 5cm vô dụng của tôi. Nó cầm cặc, chà nhẹ lên mép lồn Mai Hương, đầu khấc trơn nhẫy trượt qua trượt lại, làm cô rên rỉ:
"Ư... anh..."
Nó nhìn cô, giọng ngọt ngào:
"Em thấy không, cặc anh to thế này, sẽ làm em sướng hơn chồng em gấp ngàn lần. Nằm im đi, em yêu, để anh phá trinh em, để anh biến em thành đàn bà của anh."
Mai Hương gật đầu, mắt nhắm nghiền, tim đập thình thịch. Thanh từ từ đẩy cặc vào, đầu khấc nong rộng lồn cô, chạm vào màng trinh mỏng manh. Nó dừng lại, nắm tay cô thật chặt, thì thầm:
"Em đau một chút thôi, rồi sẽ sướng lắm. Anh yêu em, Hương ơi, từ giây phút này em là của anh mãi mãi."
Rồi, với một cú đẩy nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, Thanh đâm xuyên qua màng trinh. Một tiếng "phụt" nhỏ vang lên, máu trinh rỉ ra, đỏ tươi, hòa với nước lồn, chảy dài xuống ga giường. Mai Hương nhăn mặt, đau đớn, rên lên:
"A... đau..."
Nhưng Thanh lập tức cúi xuống, hôn lên môi cô, nút lưỡi cô đắm đuối, tay vuốt ve bầu vú căng tròn, xoa nhẹ núm vú để xoa dịu cơn đau. Nó thì thầm:
"Em ổn không, em yêu? Anh yêu em nhiều lắm, em là tất cả của anh."
Mai Hương thở hổn hển, cơn đau dần tan biến, thay vào đó là cảm giác lồn được lấp đầy bởi con cặc to lớn của Thanh. Cô thì thầm:
"Em... em ổn... anh tiếp tục đi... em muốn anh..."
Thanh mỉm cười, mắt nhìn sâu vào mắt cô. Trong khoảnh khắc đó, không còn cưỡng hiếp, không còn ép buộc – chỉ còn tình yêu nồng nặc và sự hòa quyện giữa hai con người. Nó bắt đầu nhấp hông, từ từ, nhẹ nhàng, để Mai Hương quen với cảm giác. Con cặc to lớn ra vào trong lồn cô, phát ra tiếng "nhóp nhép" dâm đãng. Nó hỏi, giọng đầy yêu thương:
"Em sướng không, em yêu? Cặc anh có làm em sướng không?"
Mai Hương rên rỉ, lồn co bóp ôm chặt cặc Thanh:
"Em sướng... anh ơi... em chưa bao giờ sướng thế này... đụ em mạnh hơn đi..."
Thanh tăng tốc, nhấp mạnh hơn, tiếng da thịt va chạm "phạch phạch phạch" vang lên đều đặn, giường kêu "cót két cót két" inh ỏi như sắp sập. Nó gầm lên:
"Ôi đm, lồn em chặt vãi, em yêu ơi, anh sướng cặc quá! Em là con đĩ của anh, mãi mãi là của anh!"
Nó cúi xuống, hôn cổ cô, cắn nhẹ, để lại dấu đỏ, tay bóp mạnh vú cô như muốn làm nó bể ra. Mai Hương quằn quại, rên rỉ không ngừng:
"A... anh ơi... em sướng lồn quá... đụ em nữa đi... em yêu anh... anh là đàn ông của em..."
Thanh lật Mai Hương nằm sấp, kéo mông cô lên cao, đụ kiểu doggy. Nó vỗ mạnh vào mông cô, "chát chát chát", làm hai bên mông đỏ ửng, rung lên từng đợt. Nó gầm lên:
"Con đĩ của anh, mông em to vãi, đụ kiểu này sướng cặc quá! Lồn em bót thế này, anh đụ cả đời cũng không chán!"
Mai Hương rên rỉ, lồn co giật, nước dâm chảy thành dòng xuống đùi:
"A... sướng... đụ em mạnh nữa đi anh... em là đĩ của anh... em thèm cặc anh quá..."
Họ dirty talk một cách dâm dục, tục tĩu chưa từng thấy:
"Em là con phò của anh, Hương ơi, lồn em bót vãi lồn, anh đụ em sướng muốn điên!" – Thanh hét lên, tay nhào nặn vú cô, kéo mạnh núm vú như muốn giật ra.
"Em là phò của anh, anh ơi... đụ em nát lồn đi... cặc anh to quá, em sướng lồn hơn cả đời em cộng lại... em yêu anh!" – Mai Hương rên rỉ, quay đầu lại nhìn Thanh, mắt mờ đi vì dục vọng, nước bọt chảy dài xuống cằm.
Tiếng giường kêu "cót két cót két" ngày càng mạnh, rung lắc dữ dội như sắp gãy. Âm thanh "phạch phạch phạch" của da thịt va chạm, tiếng "nhóp nhép nhóp nhép" của lồn ướt át ôm chặt cặc, hòa cùng tiếng rên rỉ dâm đãng "A... anh ơi... đụ em... sướng..." của Mai Hương và tiếng gầm gừ "Lồn em sướng vãi cặc!" của Thanh vang xa ầm ầm khắp ngôi nhà. Tôi đứng ngoài cửa, tay sục con cặc 5cm bé tí, nhìn vợ mình quằn quại dưới thân thằng nhóc 20 tuổi, lòng đau như cắt nhưng cặc lại cứng ngắc, nước mắt lăn dài mà vẫn không dừng sục.
Cuối cùng, sau hàng chục phút đụ điên cuồng, Thanh gầm lên:
"Anh ra đây... em yêu... nhận tinh anh đi!"
Nó bắn tinh sâu vào lồn Mai Hương, từng đợt tinh dịch nóng hổi, đặc quánh tràn ngập tử cung cô, ào ào chảy ra ngoài, trắng đục, lênh láng trên ga giường. Đồng thời, Mai Hương cũng đạt cực khoái, lồn co bóp điên cuồng, nước dâm phun ra tung tóe:
"A... em sướng... anh ơi... em yêu anh... em ra..."
Trong khoảnh khắc xuất tinh và lên đỉnh cùng nhau, bốn mắt họ nhìn nhau, sâu thẳm, như nhìn thẳng vào tâm hồn đối phương. Không còn cô cháu, không còn cưỡng hiếp – chỉ còn bản năng giống đực và giống cái hòa quyện trong tình yêu và nhục dục. Thanh thở hổn hển, nằm đè lên Mai Hương, hôn cô, thì thầm:
"Em là của anh mãi mãi, Hương ơi. Anh yêu em, anh sẽ đụ em mỗi ngày, em là người phụ nữ của đời anh."
Mai Hương gật đầu, mỉm cười hạnh phúc, tay ôm chặt Thanh:
"Vâng, em là của anh, em yêu anh, Thanh ơi. Em chưa bao giờ sướng lồn thế này... anh là con đực của đời em."
Họ ôm nhau, dính chặt lấy nhau, mồ hôi nhễ nhại, tinh dịch và nước dâm hòa lẫn, như thể không thể tách rời. Tôi đứng đó, bất lực, nhìn vợ mình hoàn toàn thuộc về Thanh, lòng tan nát nhưng cặc vẫn cứng lên lần nữa, dù chỉ 5cm. Tôi biết, từ giờ phút này, Mai Hương đã 100% xem Thanh là con đực của đời cô, và phục tùng nó tuyệt đối.
 
Bên trên