Tao được nghe về một câu chuyên như này .
Sự im lặng là gì ?
Người nông dân trả lời đó là sự nhẫn nhịn
Người nhân viên trả lời đó là sự chấp thuận
Người học giả trả lời đó là bậc đại trí
Và vân vân mây mây khác tao cũng chả buồn nhớ
Và cái kết người tác giả nói rằng , sự im lặng nên là sự im lặng , rằng người ta lên dũng cảm nói lên lời nói của mình ,rằng họ phải chiến đấu cho lý tưởng của họ .
Thật sự là giống những bài văn mẫu mà chúng ta học đc ở thời cấp 3 , nhưng với tao bất kỳ điều gì tôn vinh cái tôi đều là những thứ vứt đi đầy cao ngạo như chính cái thằng nghĩ ra đc cái bài viết đó . Có lẽ lý tưởng của nó cao đẹp thật nhưng nó cũng chả bao h có thể biết có bao nhiêu người bất hạnh không thể với tới tự do của mình và nếu họ có thể những tk như thế sẽ chết đuối trước tài năng mà thế giới này vẫn đang hoài lãng phí .
Dù rằng tk tác giả nói rất hay nhưng chúng ta vẫn có thể nhận ra sự khiêm tốn mang một lợi thế rất lớn trên đời này ‘ phần nhiều người ta nghĩ rằng sự khiêm tốn thường mang tính nhút nhát hơn ‘ . Không phải vì sự khiêm tốn giống sự im lặng ‘ sự im lặng giúp chúng ta tránh trở thành trò cười vì một câu nói ngu ngốc ‘ . Im lặng mới thật sự là bản chất của nhút nhát . Khiêm tốn khác hẳn thế , nó thể hiện một cái tôi phát triển hơn mức bình thường ‘ một sự trưởng thành trước đọ tuổi ‘ .Nó điều chỉnh cơ thể để ít nghĩ về việc thoả mãn cái tôi ‘ thoả mãn bản năng sống ‘ . Điều đó cũng có nghĩa là nó hướng chúng ta tự kỷ một chút . ‘ đây lại là một điều tệ vì nó làm chúng ta ít nội lực hơn ‘ . Điều nghịch lý này lại chính là chân lý khi lý trí con người cảm nhận đc rằng không nên thể hiện tài năng của bản thân và nó tự phá huỷ đi động lực ‘ con đường hình thành tài năng ‘ . Chúng ta có thể hiểu tại sao điều này lại xảy ra qua ánh nhìn của sinh học . Rằng những gen này là những thứ còn sót lại, nếu thể hiện quá nhiều cái hoạ sẽ đến với chúng ta . Dù thế ngày này có vẻ câu chuyện có chút khác đi , khi sự bảo toàn về mạng sống nói chung là ên ổn . Những người có nội lực tốt về mặt tinh thần khi mất đi sự nguy hiểm , đã đánh mất đi sự khiêm tốn , họ sớm nhận ra rằng họ thông minh hơn phần lớn người khác và cái tôi khiểm soát họ , lãng phí thiên phú của họ vào sự tự huyễn . Ngược đời ở chỗ trước khi sự khiêm tốn theo chân những kẻ có tài năng thì ngày nay nó lại theo chân những người ít tài năng hơn . Ngày xưa khi nó phá huỷ đi động lực thì ngày nay nó lại củng cố sự trưởng thành của cái tôi hơn . Có lẽ vì thế mà sự khiêm tốn ngày nay lại thu hút sự chú ý như thế . Nó là quý nhân giúp đỡ con người khi để những người khác ‘ đặc biệt là những người lớn tuổi cảm thấy thú vị ‘ và ra tay giúp đỡ . Sợi tơ của số mệnh trở lên rõ ràng nhưng lại rõ ràng nhất với những người phủ nhận mình có sự khiêm tốn . Cách chơi từ ẩn dụ chình bản thân của nó khiến nó đặc biệt một cách là thường .
Sự im lặng là gì ?
Người nông dân trả lời đó là sự nhẫn nhịn
Người nhân viên trả lời đó là sự chấp thuận
Người học giả trả lời đó là bậc đại trí
Và vân vân mây mây khác tao cũng chả buồn nhớ
Và cái kết người tác giả nói rằng , sự im lặng nên là sự im lặng , rằng người ta lên dũng cảm nói lên lời nói của mình ,rằng họ phải chiến đấu cho lý tưởng của họ .
Thật sự là giống những bài văn mẫu mà chúng ta học đc ở thời cấp 3 , nhưng với tao bất kỳ điều gì tôn vinh cái tôi đều là những thứ vứt đi đầy cao ngạo như chính cái thằng nghĩ ra đc cái bài viết đó . Có lẽ lý tưởng của nó cao đẹp thật nhưng nó cũng chả bao h có thể biết có bao nhiêu người bất hạnh không thể với tới tự do của mình và nếu họ có thể những tk như thế sẽ chết đuối trước tài năng mà thế giới này vẫn đang hoài lãng phí .
Dù rằng tk tác giả nói rất hay nhưng chúng ta vẫn có thể nhận ra sự khiêm tốn mang một lợi thế rất lớn trên đời này ‘ phần nhiều người ta nghĩ rằng sự khiêm tốn thường mang tính nhút nhát hơn ‘ . Không phải vì sự khiêm tốn giống sự im lặng ‘ sự im lặng giúp chúng ta tránh trở thành trò cười vì một câu nói ngu ngốc ‘ . Im lặng mới thật sự là bản chất của nhút nhát . Khiêm tốn khác hẳn thế , nó thể hiện một cái tôi phát triển hơn mức bình thường ‘ một sự trưởng thành trước đọ tuổi ‘ .Nó điều chỉnh cơ thể để ít nghĩ về việc thoả mãn cái tôi ‘ thoả mãn bản năng sống ‘ . Điều đó cũng có nghĩa là nó hướng chúng ta tự kỷ một chút . ‘ đây lại là một điều tệ vì nó làm chúng ta ít nội lực hơn ‘ . Điều nghịch lý này lại chính là chân lý khi lý trí con người cảm nhận đc rằng không nên thể hiện tài năng của bản thân và nó tự phá huỷ đi động lực ‘ con đường hình thành tài năng ‘ . Chúng ta có thể hiểu tại sao điều này lại xảy ra qua ánh nhìn của sinh học . Rằng những gen này là những thứ còn sót lại, nếu thể hiện quá nhiều cái hoạ sẽ đến với chúng ta . Dù thế ngày này có vẻ câu chuyện có chút khác đi , khi sự bảo toàn về mạng sống nói chung là ên ổn . Những người có nội lực tốt về mặt tinh thần khi mất đi sự nguy hiểm , đã đánh mất đi sự khiêm tốn , họ sớm nhận ra rằng họ thông minh hơn phần lớn người khác và cái tôi khiểm soát họ , lãng phí thiên phú của họ vào sự tự huyễn . Ngược đời ở chỗ trước khi sự khiêm tốn theo chân những kẻ có tài năng thì ngày nay nó lại theo chân những người ít tài năng hơn . Ngày xưa khi nó phá huỷ đi động lực thì ngày nay nó lại củng cố sự trưởng thành của cái tôi hơn . Có lẽ vì thế mà sự khiêm tốn ngày nay lại thu hút sự chú ý như thế . Nó là quý nhân giúp đỡ con người khi để những người khác ‘ đặc biệt là những người lớn tuổi cảm thấy thú vị ‘ và ra tay giúp đỡ . Sợi tơ của số mệnh trở lên rõ ràng nhưng lại rõ ràng nhất với những người phủ nhận mình có sự khiêm tốn . Cách chơi từ ẩn dụ chình bản thân của nó khiến nó đặc biệt một cách là thường .