Mày nè, tao rất cảm ơn những lời khuyên của mày, nhưng tao nghĩ rằng việc 'luôn luôn nghi ngờ mọi thứ, không tin bất kỳ một ai' không phải là cách sống thực tế hay bền vững. Nghi ngờ quá mức mà không có cơ sở, hoặc áp dụng cho tất cả mọi người, không chỉ khiến mình sống trong trạng thái căng thẳng mà còn gây ảnh hưởng xấu đến các mối quan hệ xung quanh. Quan trọng là phải biết phân biệt đâu là đối tượng nguy hiểm thực sự, và đâu là những người đáng tin cậy để xây dựng lòng tin.thằng cháu suy nghĩ đc thế là tốt rất. cụ tặng thêm cháu 1 câu:
luôn luôn nghi ngơ mọi thứ, ko tin bấ kỳ một ai.
bọn tội phạm nó đc ví như là bệnh HIV ấy cháu, tuy ko diệt hết được mầm mống, nhưng tuyên truyền cho nhau cách bảo vệ mình khỏi lây bệnh là không chết.
sau m sẽ quay lại đây cảm ơn cụ
Ví dụ, mày nói luôn nghi ngờ mọi thứ, nhưng nếu mày gặp một người nguy hiểm thực sự, như một kẻ đêm mang súng đến nhà mày bắn, thì mày có nghi ngờ hay phòng bị cỡ nào cũng không tránh được. Chúng ta cần tập trung vào việc đánh giá tình huống cụ thể và nhận diện rủi ro thực sự, thay vì áp đặt sự nghi ngờ lên tất cả mọi người.
Còn về việc ví 'bọn tội phạm như bệnh HIV,' tao thấy cách so sánh này khá bất hợp lý. HIV là bệnh lây qua con đường cụ thể và có thể phòng tránh bằng biện pháp rõ ràng, nhưng tội phạm không phải là virus mà có thể lây lan hay lẩn khuất khắp nơi. Tao đồng ý rằng phải có ý thức bảo vệ mình, nhưng việc nghi ngờ tất cả hoặc coi xã hội như một môi trường đầy tội phạm chỉ làm mọi thứ tiêu cực hơn, không giúp xây dựng được một môi trường an toàn và công bằng hơn.
Thay vì chỉ nghĩ đến việc tự bảo vệ mình, tao nghĩ chúng ta cần đặt niềm tin có chọn lọc và thúc đẩy những thay đổi để xã hội giảm bớt nguy hiểm, thay vì khiến mọi người xa cách nhau chỉ vì nỗi sợ.