MotionMuse.AI - NSFW AI Video Generator - Free
Bring Your Photos to Live - AI-Powered Image to Video Generation
TAO KO BT. VÀ TAO THÍCHSao đăng lại vậy![]()
M chưa chết à mà vẫn cố ngoi lên ngáp86 đến 90 ai mua inbox
Tao im lặng bữa giờ là thằng l0z quytalk nó đang cằm chap leak của tao mà nó đéo chịu đăng lên để tao biết . Bây giờ đéo biết bán cho ai mới an toànM chưa chết à mà vẫn cố ngoi lên ngáp
Địt mẹ nén vào file mà đăng, dài vl kéo mỏi tay vlMày
Chương 85: Một Đêm Vất Vả Của Hai Chị Em
– Cạch! – Bỗng cửa phòng mở ra. Uyên và lão ăn mày giật mình nhìn ra cửa. Uyên mở to mắt sợ hãi. Lão ăn mày cũng vậy, lão giật mình đứng im, hồn phách bay mất dạng, không thể nhúc nhích.
– Bố… – Uyên chỉ thốt lên được một câu khi thấy ông Lý đứng bên ngoài cửa với cặp mắt bần thần sốc nặng. Nàng chưa bao giờ thấy sợ đến thế, Uyên nuốt nước bọt với đôi mắt to tròn và từ từ bỏ tay ra khỏi dương vật lão ăn mày.
Ông Lý choáng váng đầu óc vì cảnh tượng trước mắt khiến ông bị sốc, một phần cũng vì say rượu nên ông lắc đầu vài cái. Ông đưa tay lên dụi mắt rồi mở to ra nhìn… Tại sao trong phòng lại có một lão già trần truồng đứng cạnh con gái mình???
– Bố ơi!!! Phòng con bên kia cơ mà!!! Đấy là phòng chị Uyên… Ơ… Chị Uyên… – Như chạy ngay sau khi thấy bố mình đang đứng ở cửa phòng chị Uyên. Ngay sau đó Như nhìn vào bên trong và giật mình khi thấy lão ăn mày trần truồng đứng khúm núm ở trong đó với hai bàn tay che lại hạ bộ và không dám quay mặt ra ngoài.
Như cũng sốc không kém gì bố, đôi mắt nàng mở to nhìn chị mình rồi quay sang nhìn lão ăn mày rồi lại nhìn chị. Chuyện gì thế này… Như vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nàng chỉ thấy rất sốc và lo sợ khi bố đang đứng nhìn hai người mà không nói gì.
Uyên cau mày lại với vẻ mặt vô cùng sợ hãi và không biết giải thích thế nào. Một giây phút hoàn toàn đóng băng của cả bốn người. Uyên lúng túng liếc nhìn sang lão ăn mày thấy lão ta run như cầy sấy. Thậm chí lão ta còn không thốt lên lời với cái mồm móm mém run bần bật như bị lạnh cóng vậy.
Bỗng lão ăn mày run quá bị khuỵ gối quỳ xuống sàn nhà và bò đến rúc vào góc tủ ôm chặt chim để che đi cây hàng đang cửng của mình với một hy vọng ông Lý chưa nhìn thấy. Đúng là như vậy, vì lúc ông Lý mở cửa, lão ăn mày đang quay cặp mông gầy về phía đó nên khi mở ra ông Lý chỉ nhìn thấy lão ăn mày đứng trần truồng trước mặt con gái mình mà không thấy Uyên đang nắm vào chim lão. Âu đây cũng là một điều may mắn nhỏ nhoi lúc này.
– Chuyện này là sao đây Uyên? – Ông Lý lên tiếng sau một lúc cứng họng, ông bần thần bước vào phòng, cảm giác ông đã hoàn toàn đổ sụp khi thấy cảnh tượng trước mắt.
– Con… Không phải như bố nghĩ đâu… Bố nghe con giải thích… – Uyên run rẩy nói, điều mà chưa bao giờ nàng mắc phải khi giao tiếp. Vì lúc nào nàng cũng là một người rất tự tin chiếm ưu thế trước tất cả hoàn cảnh. Nhưng lúc này lại khác, nàng như một cô gái yếu đuối sợ sệt trước mặt bố mình.
Như đứng ở ngoài che miệng, nàng không biết lão ăn mày vào đây lúc nào nhưng nàng hiểu cần phải cứu chị mình ngay lập tức, vì bố đang rất say, ngộ nhỡ bố làm điều gì quá đáng sẽ nguy to. Tim Như đập thình thịch không biết phải cứu chị mình thế nào, nàng đứng ngoài mà lo lắng sợ hãi không kém gì phía trong. Bất chợt Như mở to mắt như thể vừa nghĩ ra chuyện gì đó.
– Sao ông cụ lại không mặc quần áo thế chị? Ông lại tắm nhờ à chị? – Như thở mạnh có chút sợ hãi đi vào đứng cạnh bố mình và cố tình nói một cách rất tự nhiên như thể điều này là bình thường vậy.
– À… Ừm… Ông ấy… Không có đồ, chị đang định sang tìm đồ của Ninh… – Uyên lúng túng đứng dậy, hai bàn tay nàng cuốn lấy nhau vì lo sợ. Nhưng nàng ngay lập tức hiểu ý em mình và phối hợp với con bé.
– Vậy là sao? – Ông Lý cau mày hỏi, mặc dù đang say rượu nhưng cảnh tượng gây sốc này khiến ông dần tỉnh rượu.
– Bố… Bố nhớ ông cụ ở gara bên dưới không? Ông ấy thường vào đây tắm nhờ… Hôm nay… Hôm nay tầng một có khách… nên ông ấy muốn tắm nhờ phòng con… Bố đừng hiểu lầm… – Uyên lúng túng giải thích cho ông Lý hiểu.
– Vậy sao? Nếu đúng là như vậy thì không có vấn đề gì… Tuy nhiên con nên chú ý, chồng của con sẽ không vui đâu… – Ông Lý giãn cơ mặt ra khi nghe lời giải thích của con gái. Vì ông rất tin con gái mình. Với lại nếu đây là một chàng trai có lẽ ông đã có suy nghĩ khác. Nhưng đây chỉ là một ông cụ đáng thương chẳng có chút nguy hiểm nào nên ông cũng nhẹ nhàng hỏi chuyện chứ không hề bị mất bình tĩnh.
– Vâng… Con hiểu, lúc nãy con cũng thấy anh Phi đi chơi với đối tác nên… con mới dám để ông ấy lên đây tắm… – Uyên lúc này mới chợt nhớ ra một điều lúc nãy nàng chỉ thấy anh Phi, Ninh và bố chồng lên xe cùng rất nhiều người xung quanh nên không hề để ý cái Như và bố Lý đâu. Thật không cẩn thận chút nào, nếu bố vào muộn hơn một chút có lẽ nàng sẽ không thể giải thích được nữa rồi.
– Nhưng tại sao ông cụ lại trần truồng… đứng trước mặt con vậy? – Ông Lý nhìn lão ăn mày đang quỳ dưới đất hỏi, mặc dù tin tưởng con gái nhưng ông vẫn thấy lấn cấn vấn đề này. Vì ít nhất cũng phải cuốn cái khăn tắm lại. Ai lại tơ hơ ra như vậy, chả lẽ ông cụ này không biết điều đó sao. Nhưng dù vậy thì con gái mình cũng lớn rồi, nó cũng phải biết chứ.
– À… Ông ấy… Không có quần áo để thay, con định sang mượn Ninh một bộ… thì bố vào… Và… trước đó… ông ấy có nói… bị đau phần bụng nên con xem qua cho ông ấy…
– Bị đau bụng sao? – Ông Lý nheo mắt lại nhìn Uyên.
– Vâng!… Ông ấy nói bụng nổi lên một cục… Nên con ấn thử xem… có dị vật hay gì không… Nếu cần chăm sóc y tế con sẽ đưa ông ấy đi viện… – Uyên nói và không dám nhìn thẳng vào mắt bố mình vì nàng đang nói dối. Nàng hầu như chưa bao giờ phải nói dối, nhưng trong những trường hợp thế này nàng bất đắc dĩ phải nói dối nếu không bố sẽ không hiểu cho tình huống oái oăm thế này.
Nàng chỉ định giúp ông ấy xuất ra chứ không có ý nào khác, vậy mà bố lại vào đúng lúc như vậy, còn không gõ cửa nữa… Uyên tự dưng cảm thấy có hơi khó chịu về hành động này của bố mình.
– Dù vậy, con cũng không nên để ông ta trần truồng đứng trước mặt mình như vậy, trông rất phản cảm! – Ông Lý cau mày lại khoanh tay nhìn Uyên.
– Vâng! Bố yên tâm… và đừng lo lắng… Con tự biết việc con đang làm… Con không làm gì sai cả… Ông ấy già rồi, với lại ông ấy chỉ muốn tắm qua người, bình thường ông ấy sẽ tắm ở dưới tầng một, nhưng hôm nay nhà có khách nên con để ông ấy tắm trên này, đúng lúc đó thì bố vào… Chuyện cũng chẳng có gì cả… – Uyên cảm giác bố không tin mình nên khiến nàng hơi khó chịu một chút. Nàng cau mày lại nhìn ra hướng khác và khoanh tay để lấy lại bình tĩnh.
– Ừ! Ý bố không phải vậy, bố chỉ lo cho con… – Ông Lý nói đến đây thì không nói nữa, vì chả lẽ ông lại nói toẹt trước mặt lão ăn mày rằng “tôi lo cho con gái tôi, sợ nó bị lợi dụng” Như vậy sẽ không hay chút nào vì ông Lý là người lịch sự không muốn gây khó dễ cho ai.
– Với lại… Tại sao, bố vào phòng con không gõ cửa? – Uyên lườm bố một cái rồi lại quay đi.
– À! Thì… Bố tưởng nhầm đây là phòng em Như… Con bé ở dưới nhà, nghĩ phòng không có ai nên bố mở vào… Haizz… – Ông Lý thở dài. Hai bố con không nói gì vì những điều khó hiểu đã được giải thích.
– Ông ơi! Ông mặc tạm đồ của chồng cháu nha… – Như rất nhanh trí đã sang phòng mình lấy quần áo của chồng và đưa cho lão ăn mày một bộ quần áo cũ.
– Ừ ừ… Tôi cảm ơn… – Giọng lão ăn mày lạc cả đi vì sợ, lão run rẩy quay người cầm lấy bộ quần áo rồi từ từ mặc vào. Lão khéo léo quay người mặc quần để ông Lý không nhìn thấy chim mình. Về phía ông Lý là người lịch sự cũng quay mặt đi để ông cụ mặc đồ, may mắn thay chính vì vậy nên ông không hề thấy dương vật của lão ăn mày.
Ngày hôm nay lão ăn mày cảm thấy rất xấu hổ và mất hết mặt mũi với bố của Uyên, không biết sau này lão có dám gặp lại ông Lý không nữa. Sau khi mặc xong quần áo, lão ăn mày quỳ gối quay người lại, hai tay chắp lại nói.
– Tôi… Tôi xin lỗi đã làm mọi người hiểu lầm… Tôi đội ơn gia đình đã cưu mang và giúp đỡ tôi rất nhiều… Tôi lấy làm tiếc khi để bác đây hiểu lầm… Thực sự tôi chỉ muốn tắm nhờ… Mong bác đừng hiểu lầm… Tôi cũng già cả rồi… không còn minh mẫn như xưa… nên có hơi lẫn khi ở chuồng đứng trước mặt cô Uyên… Tôi xin lỗi!!! – Lão ăn mày quỳ gối nhăn mặt nói với ông Lý.
– Bác đứng dậy đi! Tôi hiểu! Đây chỉ là hiểu lầm… Việc bác tắm rửa nhờ cũng không có gì đáng nói, tuy nhiên cháu nó đã lấy chồng rồi… Với lại… đàn ông đàn bà nên có khoảng cách nhất định… Tôi mong bác hiểu cho sự ích kỷ của một người bố! – Ông Lý nói và đỡ lão ăn mày dậy. Lão ăn mày hiểu ông Lý nói như vậy là có ý gì. Lão khom lưng cúi mặt không dám nhìn ai.
– Tôi đội ơn gia đình, tôi hiểu ý của bác! Tôi xin ghi nhớ trong lòng! Thôi… tôi xin phép… – Lão ăn mày định đi thì Như lại chạy từ cửa vào.
– Ông cầm lấy ít đồ ăn ăn tạm nha… Với lại ông đi đường cửa sổ đi vì bên dưới vẫn có người đang dọn đó… – Như vừa nói vừa đưa cho lão ăn mày một cái túi có rất nhiều thức ăn.
– Tôi… Tôi cảm ơn cô! Tôi xin phép ông! Xin phép hai cô! – Lão ăn mày run rẩy cầm túi thức ăn cúi đầu chào ba bố con và đi ra ban công trèo xuống.
….
– Haizz… – Ông Lý ngồi xuống chiếc ghế trong phòng và thở dài.
– Ông ấy vào đây tắm suốt mà bố… bố đừng lo lắng… – Như cũng ngồi xuống một chiếc ghế cạnh đó an ủi bố, vì nàng biết bố mình chắc đang rất sốc.
– Bố hiểu, các con có lòng tốt… Nhưng mình đang làm dâu nhà người ta, mình đừng tùy tiện dẫn người khác vào nhà! – Ông Lý nhìn các con với vẻ mặt buồn bã, vì ông rất lo lắng cho các con mình, bởi vì chúng rất tốt bụng, việc này ông hiểu nhưng với ông thông gia có lẽ sẽ rất khó chịu nếu phát hiện ra.
– Vâng… Con xin lỗi bố… – Uyên nhắm mắt lại xin lỗi bố, điều mà rất ít khi nàng nói, vì hầu như nàng chưa bao giờ làm sai điều gì.
– Các con còn trẻ, trẻ người non dạ… Đừng để người khác lợi dụng… – Ông Lý lo lắng nhất điều này, việc vừa rồi rất tế nhị nên ông không muốn nói thẳng ra, ai đời con gái lớn lại để một ông già trần truồng đứng trước mặt. Điều này làm ông có hơi thất vọng một chút.
– Vâng… Nhưng mà… ông ý cũng già rồi, nên con không để ý… và cũng không nghĩ ông ấy là đàn ông nên bố đừng lo… – Uyên nói nhưng không dám nhìn bố.
– Con đừng nói thế! Sao bố lại không lo được! Già thì người ta cũng là đàn ông khác giới… Ngộ nhỡ người mở cửa không phải là bố thì sao? – Ông Lý cau mày lại nói. Ông rất tin tưởng con gái mình tuy nhiên cũng rất lo lắng. Dù gì con bé Uyên mới 23 tuổi, vẫn còn rất trẻ để nhìn nhận vấn đề sao cho thông suốt, đúng đắn.
– Bố ý nhờ… Ông ấy chỉ vào tắm nhờ thôi mà, lần sau bọn con không cho ông ấy vào nữa là được ý gì? – Như phụng phịu nói để bào chữa cho chị, chắc chắn bố đang khó chịu vụ chị Uyên để ông ấy trần truồng đứng trước mặt. Nhưng chị ấy cũng nói không coi ông ấy là đàn ông rồi mà bố vẫn không hiểu ý.
– Cả con nữa! Các con làm dâu ở đây, cần phải nương tựa và bảo ban lẫn nhau… bảo chị, bảo em những điều hay lẽ phải. Ai lại lôi cả một ông cụ vào nhà tắm như vậy? Đừng để bố thấy một cảnh tượng nào như hôm nay nữa! Nhớ chưa? – Ông Lý quay sang nạt luôn cả Như vì ông biết con bé cũng là đồng phạm chứ chẳng vừa. Biết là chúng đang làm theo tôn chỉ mà bố mẹ đã dậy rằng phải biết đùm bọc và giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn nhưng cũng phải trong khuân khổ cho phép.
– Vâng! Vâng! Con biết rồi mà hihi… Bố sang phòng con nghỉ đi! – Như khoác tay bố và kéo bố ra ngoài. Ông Lý đứng dậy gạt tay Như và nhìn Uyên với một đôi mắt lo lắng của người bố.
– Thôi bố về luôn! Các con xuống giám sát họ dọn dẹp! Nên nhớ! Đừng làm bố thất vọng! – Ông Lý nói và đi thẳng ra ngoài cửa để lại Uyên ngồi ở giường nhắm mắt chịu sự quát mắng của bố, vì ít khi bố thế này lắm, chắc hẳn ông ấy cũng rất tức giận và kìm nén rồi, không nên cãi, cũng không nên khiến chuyện này thêm dai dẳng, tốt nhất là im lặng.
Lúc sau, chỉ còn Uyên và Như trong phòng. Như nhìn chị rồi nhìn ra cửa, thấy bố và chị hôm nay căng thẳng thực sự. Sau khi bố đi khỏi, Như vội vàng chạy ra khóa cửa.
– Chị ơi! Chị ơi! Sao lão ăn mày lại ở đây thế chị? – Như tò mò chạy đến ngồi cạnh chị để hỏi.
– Ông ấy lên tắm… Như chị kể thôi… Mà sao bố với mày vẫn ở nhà thế? Chị tưởng đi chơi với mọi người rồi. – Uyên thở phào nhẹ nhõm khi bố vẫn rất tin tưởng mình. Ông ấy quát như vậy chứng tỏ ông ấy cũng bỏ qua không truy cứu nữa.
– Bố không đi, bố bảo bố hơi mệt, với lại toàn khách bố Lưu nên bố và em nhận ở lại để giám sát mấy người dọn dẹp phía dưới. Nhưng lúc nãy bố kêu váng đầu nên em bảo lên phòng em nghỉ tạm, để em ở dưới với một chị nữa nên bố mới đi lên đây, tả như vậy rồi còn đi nhầm phòng nữa… – Như bĩu môi nhíu lông mày giận bố.
– Trời ạ, ra là vậy… Bây giờ mày xuống xem bố về chưa… – Uyên thở dài và nằm xuống giường, nàng thực sự rất xấu hổ khi bị bố bắt gặp. Kể cả có giải thích và biết bố rất tin tưởng nhưng nàng cảm giác mình đã làm bố thất vọng. Uyên cảm thấy rất buồn vì chuyện này.
Như đi xuống nhà thì cũng là lúc đội bồi bàn dọn dẹp xong, xe ô tô của bố cũng không thấy nữa, chắc lái xe đưa bố về rồi. Nàng ngó nghiêng ra ngoài cũng không thấy lão ăn mày đâu. Như đứng lưỡng lự một lúc không biết có nên đi ra bar với anh Ninh không thì có điện thoại của anh ấy gọi.
– Em ơi! Thế nào? Có ra với bọn anh không? Ở nhà dọn dẹp xong chưa? – Ninh gào trong điện thoại vì tiếng nhạc khá to.
– Mọi người vừa dọn xong, em ra bây giờ ạ! – Như vừa nghe máy vừa đi khóa hết cửa sổ và cửa chính lại.
– Nhanh! Anh chờ nhé! Ra gọi cho anh, anh đón ngoài cửa! Nhé!!! – Nói xong thì Ninh cúp máy, Như cũng vội vàng về phòng thay đồ để đi chơi với chồng.
Uyên nằm trong phòng thấy con bé Như lướt qua phòng như một cơn gió, chắc chắn nó đi với chồng rồi. Nàng liền nằm trên giường thở dài, đang tính ngủ một giấc mà chẳng thể ngủ nổi với tâm trạng hiện giờ.
Nếu như hôm nay không có cái Như nàng chẳng biết phải giải thích với bố thế nào… Thực sự nàng đã quá chủ quan, nghịch ngợm trêu ghẹo lão ăn mày để rồi cuối cùng mình là người đen đủi nhất.
Từ bé đến lớn, nàng và các em mình luôn là những hình tượng công chúa tuyệt vời trong mắt bố, tất cả ba chị em chưa bao giờ làm bố mẹ thất vọng, vậy mà hôm nay lại để bố bắt gặp hình ảnh rất thiếu đứng đắn… Nàng biết mặc dù đã giải thích với bố, và ông ấy cũng chấp nhận. Tuy nhiên nàng biết trong bố sẽ có chút gì đó thất vọng về mình.
Là con gái cả, và là đứa con gái mà ông Lý tin tưởng nhất nên Uyên càng cảm thấy thất vọng, ngại ngùng và xấu hổ, cảm giác như đã phụ công dạy dỗ của bố mẹ vậy. Càng suy nghĩ nàng càng không ngủ được. Nằm thêm một lúc lâu lăn đi lăn lại trên giường nàng cũng chẳng thể ngủ nổi. Bỗng có tiếng điện thoại vang lên. Uyên cầm điện thoại lên thì thấy số con bé Thư. Cảm giác có điều chẳng lành, vì lúc này cũng muộn lắm rồi.
– Chị ơi! Bố bị làm sao ấy! – Giọng Thư phía đầu dây bên kia vang lên khiến Uyên lo lắng.
– Bố bị sao?
– Bố vừa về, nôn nhiều lắm, bây giờ nằm trên giường run rẩy, toát nhiều mồ hôi, may mà em còn đang thức đó!
– Trời ạ, bố dính cảm rồi, tối ở đây bố uống nhiều rượu lắm!
– Bây giờ em phải làm gì hả chị? Bố vẫn run lắm ý! – Thư lo lắng.
– Bây giờ mày đi pha cho bố cốc nước đường nóng, bắt bố uống được càng nhiều càng tốt, chờ chị sang bây giờ! – Uyên vội vàng ngồi dậy và khoác tạm đúng một chiếc áo khoác rồi đi xuống gara lấy xe.
Vừa đi trên đường Uyên vừa lo lắng cho bố, nàng phóng xe khá nhanh, vì trước bố cũng bị thế này một vài lần, cũng vì uống rượu nhiều quá mà ra nông nỗi này. Bố còn đang có bệnh trong người nữa… Già cả rồi, nếu bị cảm sẽ rất dễ bị đột quỵ.
– Như à! Bố bị cảm rồi! Về nhà bố luôn, với lại mua cháo cho bố nhé! – Vừa đi Uyên vừa gọi cho Như đang chơi ở bar với chồng.
– Vâng ạ! Em về bây giờ! – Nghe chị nói vậy, Như liền bỏ chồng ở lại bar và đi thẳng về nhà ông Lý. Phần nhỏ vì không thích không khí ở bar, phần lớn Như rất thương bố nên nàng liền nói với chồng và về ngay lập tức.
Bước ra khỏi bar, Như bị một đám người trêu ghẹo nhưng rất may có bảo kê ở bar đã đưa nàng ra xe an toàn. Đây là một lý do mà Như và Uyên rất ghét đi bar, chẳng qua hôm nay vì muốn chung vui với chồng nên nàng mới ghé lại.
Khi bước ra chiếc Rolls– Royce Cullinan màu trắng độ Mansory mà Ninh vừa mới mua thì Như khiến tất cả những người ở đó trợn mắt trầm trồ. Với một hình ảnh tiểu thư con nhà phú nhị đại thì những kẻ ở đó không dám trêu ghẹo nàng nữa. Nhưng với cặp chân dài trắng mịn thẳng tưng, cùng cặp ngực to ẩn sau lớp áo mỏng lộ cả áo lót và gương mặt xinh đẹp dễ thương thì nàng đã để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc với cả nhân viên và khách ở đó.
…
Uyên phóng chiếc siêu xe của mình trên phố với một tâm trạng hết sức lo lắng, thậm chí nàng còn đang có nồng độ cồn trong người nhưng những chiếc siêu xe rất ít khi bị để ý. Cũng may đêm muộn đường phố cũng vắng nên chỉ mất tầm 20 phút nàng đã đến nhà ông Lý.
Uyên vội vàng chạy vào trong nhà bố, nàng bỏ chiếc áo khoác và cặp ở dưới để lộ ra cặp ngực to không áo lót, nhưng lúc này nàng không để ý mà vội vàng chạy lên trên phòng ông Lý. Lúc này đã thấy cái Như ngồi ở giường cùng bố. Còn ông Lý co ro run rẩy và rên ư ử trong chăn.
– Bố không đỡ à? – Uyên lo lắng đi tới và ngồi xuống giường.
– Bố không chị ạ, lúc nãy nôn hết trong bồn tắm ý, em dọn rồi, xong đi ra thấy bố thế này được một lúc rồi… – Thư rơm rớm nước mắt nói. Lúc này nàng không biết làm thế nào mặc dù nàng cũng rất lo cho bố, tự cảm thấy mình chẳng biết làm gì nên Thư cũng rất ngại với chị.
– Bố đã uống nước gừng nóng chưa? – Uyên nói và nhìn lên cốc nước gừng ở bàn.
– Bố uống xong lại nôn chị ạ…
– Mày ngồi đây xem bố, để chị xuống chuẩn bị đồ đánh cảm… Này là uống rượu nhiều xong dính cảm. Bố ý… Già rồi mà chén nào người ta mời cũng uống, chẳng biết giữ sức tí nào… – Uyên cau mày nói và đứng dậy đi xuống bếp.
Tầm 10 phút, sau khi chuẩn bị đồ đánh cảm, thì cũng là lúc Như chạy vào trong nhà.
– Chị ơi! Chị ơi! Bố thế nào rồi ạ? – Như nhíu lông mày chạy vào trong bếp với gương mặt hết sức lo lắng.
– Mày lấy cháo ra bát, để chị lên đánh cảm cho bố đã… – Nói xong Uyên vội vàng đi thẳng lên tầng với bộ ngực to rung rinh trong chiếc áo rộng cổ. Như mím môi lại nhìn chị, nàng thấy chị Uyên giỏi quá, chuyện gì cũng biết, may mà từ khi mẹ mất cũng có chị lo lắng cho mọi người.
Uyên lên phòng ông Lý đặt đồ đánh cảm xuống cạnh giường, nàng kê bộ mông cong của mình lên giường và từ từ lật chăn và cởi áo của bố. Ông Lý vì quá say trông như thể đã mất hết ý thức, ông run rẩy nhưng mắt nhắm tịt và không hề biết Uyên đang cởi áo cho mình.
– Chị ơi! Phải cởi hết ra à chị?… – Thư đứng cạnh đó thắc mắc.
– Ừm! Thôi mày sang học nốt đi, ở đây có chị với Như lo rồi… Sau này lớn mấy cái này mày phải biết, vì chị ở xa không phải lúc nào cũng đến đây được… – Uyên vừa cởi chiếc áo sơ mi ông Lý vừa nhìn Thư nói.
– Dạ vâng, em biết rồi ạ… Mà chị Như ở đây á? – Thư nói rồi ngó ra cửa.
– Ừ! Nó đang ở dưới chuẩn bị cháo cho bố… Mày ấy, nhà cửa cứ tơ hơ ai vào cũng chẳng biết là sao? – Uyên có chút tức giận khi em út của mình chỉ biết học với học, ngoài ra kỹ năng mềm hay những kỹ năng cẩn thận cơ bản nhất cũng không có thì làm sao trưởng thành được.
– Đâu… Lúc em gọi cho chị, em xuống mở cổng sẵn đấy chứ… Chị cứ trách em… – Thư phụng phịu vì chị hiểu lầm mình.
– Chị có khóa riêng, sau cứ chăm sóc bố là được rồi, để cổng để cửa năm mười phút trộm cũng lẻn vào nhà được đấy…
– Vầng em biết rồi… Thế chị ở đây nha! Em sang làm nốt bài tập… – Thư thở dài… Nhìn bố thế này nàng cũng rất sót nên nàng đã hạ quyết tâm ngày mai sẽ bớt đi chơi và ở nhà chăm sóc cho bố.
– Ê Thư! – Vừa lúc đó Như bê bát cháo vào.
– Chị Như! Chị vừa đi đâu mà váy vóc các thứ thế? – Thư cười tủm tỉm nhìn Như, hai chị em cùng sóng nên dễ nói chuyện hơn chị Uyên.
– Chị đang đi chơi với anh Ninh ấy mà… Bố thế nào rồi?
– Bố đang nằm trong giường… Chị vào xem với chị Uyên đi, em còn chút bài tập, em sang làm nốt nha, chị xem bố hộ em… – Nói xong Thư vẫy tay rồi về phòng đóng cửa. Sau đó Như bê bát cháo đặt trên bàn và ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường.
– Chị ơi! Phải cởi hết ra à? – Như lại hỏi câu hỏi giống hệt Thư.
– Ừ! Chị phải đánh cảm cho bố, theo dân gian các cụ ngày xưa hay nói thì bố bị dính gió độc, phải cạo hết mới khỏi. Mày kéo cái quần xuống cùng chị! – Vừa nói Uyên vừa cởi quần ông Lý, hai chị em loay hoay một lúc mới cởi quần bố xuống được. Lúc này trên người ông Lý chỉ còn mỗi chiếc quần sịp ụ to tướng một cục.
– Trời ạ… Sao bố gầy thế? – Như nhìn bố mà thấy thương vì ông ấy gầy quá, cơ thể hom hem đúng nghĩa.
– Bố gầy mà, bây giờ mày mới để ý à… – Uyên vừa nói vừa bắt đầu cạo gió cho ông Lý.
Tầm 10 phút sau ông Lý đã có chút đỡ hơn, và người không còn run rẩy nữa nhưng vẫn say rượu ngủ như chết không biết gì. Lúc này Uyên đã cạo gió đến phần đùi ông Lý, nàng bất ngờ thấy quần sịp ông Lý có chút động đậy. Uyên cau mày lại liếc nhìn Như thấy con bé cũng đang liếc nhìn mình với đôi mắt mở to cùng đôi môi mím lại có chút mỉm cười như thể nó cũng nhìn thấy hình ảnh đó vậy.
– Cười cái gì… – Uyên nhắm mắt lại coi như không thấy gì và tiếp tục cạo.
– Bố ốm mà vẫn ngóc lên được chị nhờ… – Như ôm miệng cười khúc khích rung cả ngực.
– Kệ bố đi… – Bỗng Uyên lại nhớ đến căn bệnh của bố mà bà bác sỹ nói. Nhưng nếu cửng lên thì phải có yếu tố ngoại cảnh tác động nào chứ, đăng này bố đang ngủ say không biết cái gì thì sao mà cứng được. Chả lẽ bố đang mơ gì đó sao? Bỗng nghĩ đến đây Uyên lại thấy quần sịp bố cộm lên thêm lần nữa, mỗi lần cử động là một lần to hơn.
– Eo ơi! Bố đang mơ gì ý chị ạ… Hi hi… Lại cứng lên một cái nữa kìa… – Như ôm miệng nói nhỏ và cười khúc khích. Không biết ông Lý đang mơ gì mà ông đang khiến hai cô con gái của mình xấu hổ đỏ hết cả mặt.
– Mày kệ bố đi, để ý làm gì… – Mặc dù cả Như và Uyên đã đỡ say rượu, nhưng trong người vẫn còn nhiều hơi men, điều này khiến cả hai nàng đều có chút phấn khích trong người. Người xấu hổ nhất là Uyên vì nàng đang trực tiếp đánh cảm cho bố mình. Mặc dù là bố đẻ nhưng ông ấy vẫn là đàn ông nên điều đó khiến Uyên và Như có cảm giác khá ngại.
Sau khi đánh cảm xong, Uyên lấy dầu gió bắt đầu xoa cho bố, lúc này cả hai nàng lại chứng kiến chim ông Lý tiếp tục cửng lên thêm lần nữa, lúc này nó cửng đã khá to rồi, phần đầu khấc thậm chí còn thò lên khỏi chiếc quần sịp vì chim ông Lý rất dài.
– Eo ơi! Chị Uyên… Nhìn kìa… – Như đập vào vai chị và phải thốt lên vì chim bố dài quá. Uyên cũng giật mình khi thấy chim bố dài thực sự, mặc dù nó đang ở trong quần sịp mà vẫn lòi được cái đầu lên trên. Uyên cau mày nhìn bố mình nhưng vẫn thấy ông ấy nhắm mắt, thậm chí còn ngáy rồi, chứng tỏ ông ấy say rượu quá, không biết gì cả.
– Chị không biết… Nhưng, chị nghĩ đó là bệnh… – Uyên nghĩ mình cũng nên nói bệnh tình của bố cho em gái biết, vì dù gì nó cũng lớn rồi chứ không tồ như cái Thư.
– Bệnh ấy ạ? Bố bị bệnh gì thế chị? – Như tò mò, vừa hỏi nàng vừa nhìn vào con cu dài của bố ngay trước mặt.
– Hôm trước… Nhưng mà chị kể, mày đừng nói với bất kể ai nghe chưa… Kể cả Ninh. – Uyên vừa nắp lọ dầu lại vừa kéo chăn đắp ngang bụng cho bố để che đi con cu cứng đơ của ông ấy. Thấy ông Lý đỡ hẳn không còn run nữa nên Uyên đã cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
– Vâng! Em hứa ạ! – Như nghe chị Uyên nói vậy nàng càng cảm thấy tò mò.
– Trước… chị có bắt được bố… đang nằm ôm chim trong phòng… – Uyên nói thầm với Như sợ bố nghe thấy.
– Eo ơi! Thật á, bố làm gì đấy chị… Thủ dâm à? – Như đỏ ửng mặt với ánh mắt hiện rõ sự tò mò của mình. Bộ ngực to của nàng nâng lên hạ xuống trong chiếc áo váy vì hồi hộp.
– Bố không… Không hẳn, ông ấy chỉ nằm ôm chim thôi, nhưng mà nhìn chim ông đỏ ửng… Chị nghĩ ông có bệnh nên đưa đi khám bác sỹ…
– Ơ chị đưa bố đi lúc nào sao không gọi em?
– Mày không cần biết, điều quan trọng bố có bệnh đó… – Uyên dí một ngón tay vào trán em gái và vắt đôi chân dài của mình lại với nhau.
– Nhưng mà bệnh gì cơ chị?
– Hmm… Khó nói lắm… Đại loại là bố mà đã cương lên sẽ rất khó xuống, nó còn gây đau đớn cho bố nữa… – Uyên thở dài nhìn bố mình đang gáy o o chẳng biết một cái gì.
– Eo ơi! Thật á chị… Thế phải làm sao bây giờ?
– Chị không biết… Nhưng đại loại bác sỹ bào, kiếm bạn gái cho bố… Để bố… – Đến Uyên thở gấp, nàng có chút xấu hổ khi nói về bố mình với những từ ngữ khá nhạy cảm.
– Để bố làm sao chị? – Như vẫn ngây thơ chưa thực sự hiểu.
– Còn làm gì nữa… ấy ấy đấy… Lý do bố bị như vậy là do bố do nhịn lâu ngày quá, nên bị ứ đọng… Cần phải xuất ra ngoài mới đỡ được… – Uyên cũng đỏ hết cả mặt khi nói vậy. Vì nàng nghĩ đây không phải là chuyện mà con gái có thể lo cho bố được. Nhưng vì mẹ nàng đã mất lâu, trách nhiệm này nàng cần san sẻ với em mình, dù gì nó cũng lấy chồng nên nó đủ tuổi để hiểu rồi.
– Thế bây giờ bố có yêu ai không chị? – Như nói với gương mặt hồi hộp và tò mò.
– Bố không! – Uyên cảm thấy hơi xấu hổ vì chính nàng đã rất khắt khe với bố vấn đề này.
– Sao bố lại không yêu ai nhờ…
– Chị không cho… – Uyên thở dài nhìn bố mà thấy thương. Mặc dù bố có thể tự do yêu đương không cần nghe lời nàng, nhưng bố lại rất nghe và tôn trọng ý kiến của Uyên. Điều này khiến nàng có chút áy náy.
– Eo ơi! Chị ích kỷ thế! Tại chị đấy, tại chị nên bố mới bị thế này…
– Hmm… Mày không hiểu đâu… Mà bây giờ chị không cấm nữa, chị cũng nói chuyện này cho bố rồi nhưng bây giờ vẫn không có yêu ai…
– Ầu… Thế bây giờ… làm thế nào ạ… – Cả hai chị em đều rơi vào trầm tư và không biết phải xử lý thế nào. Đang tập chung suy nghĩ thì con bé Như lại nói.
– Nhưng mà… Chim bố dài chị nhờ… Hì hì… – Như cười với đôi má đỏ ửng.
– Theo gen đó, mày nghĩ ngực mày to do mẹ chắc? Mà bậy nha, đừng nói về bố như thế! – Uyên quay sang véo tay Như một cái.
– Đau em!!! Em quên mất… Bố đẻ với bố chồng khác nhau… – Như ngây ngô nói và nhìn vào đầu khấc của bố.
– Khác cái quái gì chứ, mày đừng nói nữa! – Uyên cau mày lườm em gái mình. Nàng không muốn nó nhắc đến chuyện hai chị em đã quan hệ với ông Lưu trong cùng một ngày. Đó thực sự là một “tai nạn” hết sức xấu hổ không muốn nhắc tới.
– Hmm… Nhưng mà… bây giờ… cứ để bố thế hả chị? Em tưởng nếu không xuất ra bố sẽ không xuống được mà…
– Thế mày nghĩ bây giờ phải làm gì? – Uyên quay sang hỏi ngược lại Như.
– Em… cũng không biết… – Như mím môi lại và quay nhìn chỗ khác tránh ánh mắt của chị mình.
Uyên không nói gì, nàng thở dài với gương mặt đỏ ửng và từ từ kéo chăn xuống kiểm tra, y như rằng nó vẫn cứng đơ như vậy, thậm chí đầu khấc còn đang có chút đỏ lên. Bỗng Như đưa bàn tay thon dài của mình lại gần và gang ra để đo chiều dài của bố một cách nghịch ngợm.
– Mày làm gì thế? – Uyên đánh vào tay Như một cái rồi lườm.
– Em đo thử xem, eo dài lắm chị ạ… – Như ôm miệng cười tủm tỉm.
– Dài thì sao? Mày bị hâm à đừng để ý đến cái đó nữa…
– Chị ý! Lúc nãy thì chị hỏi xử lý thế nào, bây giờ lại bảo em không để ý đến… – Như bĩu môi. Nàng cứ như một đứa trẻ tò mò nghịch ngợm vậy. Uyên không nói gì, nàng cứ để đó nhìn xuống dương vật cương cứng của bố và suy nghĩ. Lúc này nàng hoàn toàn nghiêm túc muốn lo cho bố vấn đề này. Nhưng thực sự nàng rất khó xử, vì bố là đàn ông, muốn giúp ông ấy mà lưỡng lự quá.
– Cứ để đó không thể xuất ra được đâu chị ạ, chị biết mà… Phải có tác động một chút… – Như nhìn chị mình lo lắng mà nàng cũng không muốn đùa dai nữa. Nếu để suy nghĩ thì vấn đề này cũng khá nguy hiểm cần phải nghiêm túc hơn. Nàng cũng muốn lo cho bố nên không được phép có suy nghĩ linh tinh.
– Ý mày là… – Uyên không dám nói ra mà dùng hành động. Nàng nắm tay lại rồi sóc sóc trên không khí và nhìn Như mím môi ái ngại với đôi mắt mở to. Như cũng không nói gì chỉ mỉm cười rồi gật đầu.
– Mày đi mà làm… – Uyên xấu hổ.
– Chị ý… – Hai chị em bắt đầu đùn đẩy nhau.
– Mày ý…
– Chị…
– Mày…
– Chị làm đi, chị là chị cả mà…
– Chị cả thì sao, các em không chia sẻ với chị được à? – Uyên thở dài và nhìn ông Lý đang ngáy to như gì, nhưng tại sao chim lại cửng tướng lên thế chứ.
– Hay thôi, cứ để bố ngủ, mai sẽ đỡ thôi chị ạ, bố say mà… – Như mặc dù mạnh miệng và nghịch ngợm nhưng chuyện thủ dâm cho bố nàng thực sự cũng khó có thể làm được. Đúng là bố chồng với bố đẻ khác hẳn nhau là ở chỗ đó.
– Mày hâm à, chị vừa nói nếu càng để vậy bệnh bố sẽ càng khó chữa hả? Bác sỹ đã dặn đến mức đó rồi… – Uyên ngồi nhìn bố mà trong lòng nóng như lửa đốt.
– Vậy… Chị cứ làm đi, bố say rượu chắc bố không biết đâu mà… – Như đỏ mặt và nhìn xuống dương vật bố.
– Có chắc là không biết không? Hay mày làm đi… Coi như là trị liệu giúp bố, chứ không phải chuyện gì khác… – Uyên lúng túng khó xử. Từ trước đến nay Uyên là người sẽ không bao giờ để em mình phải tiếp xúc với mấy thứ như thế này. Nhưng từ lúc hai nàng cùng làm tình với bố chồng trong một đêm thì Uyên đã có suy nghĩ khác và không coi em gái mình còn bé bỏng như xưa nữa, nàng sẽ san sẻ trách nhiệm này cho con bé.
– Không! Chị làm đi… Mà chị yên tâm, bố say rượu lúc nào mà chả ngủ say như chết ý… Không biết gì đâu ý… Bố không mắng đâu mà… – Như nói xong thì Uyên lại nhìn xuống dương vật bố và lưỡng lự. Mặc dù muốn giúp bố mà lại sợ bố mắng sao…
– Chị… Em ngồi đây trông cho… – Như thấy chị lưỡng lự liền đẩy vào vai chị một cái.
– Ngồi trông gì chứ… Hmm… Thôi mày ra chốt cửa lại, chuyện này không được nói với ai hết, bệnh tình của bố chỉ có chị với mày biết thôi… Nghe chưa? Kể cả cái Thư cũng đừng nói với nó, nó còn nhỏ… – Uyên cau mày lại nói với gương mặt rất nghiêm túc.
Dù gì bố cũng đang ngủ, nàng sẽ cố gắng giúp bố xuất ra một chút không ông ấy sẽ rất khó chịu. Gương mặt đau đớn ngày trước lại hiện lên khiến Uyên càng quyết tâm hơn vì nàng rất thương bố. Cũng chỉ vì mình mà bố không có bạn gái… Nàng tự nghĩ mình phải có trách nhiệm nếu không sẽ áy náy lắm.
– Vâng ạ… Em biết mà chị… – Như đứng dậy đi ra chốt cửa và quay lại giường ngồi phía đối diện chị mình.
– Bây giờ… giúp chị lột quần của bố xuống một chút… – Nói xong Uyên thở mạnh, nàng đặt phần đùi trắng mịn của mình lên giường. Mặt thì đỏ ửng, từ từ đưa tay kéo quần sịp ông Lý xuống. Còn Như phía bên kia cũng khẽ nhấc hông bố lên. Cả hai chị em đỏ mặt trông ái ngại vô cùng. Nhưng đây thực sự là bất đắc dĩ hai nàng mới phải làm vậy. Việc lo lắng chăm sóc cho bố là trách nhiệm của mỗi chị em, suy nghĩ đến hai từ “Trách nhiệm” cũng khiến Uyên và Như cảm thấy đỡ ngại hơn.
Loay hoay một lúc, Uyên cũng tụt quần sịp ông Lý xuống dưới đùi khiến dương vật ông Lý hiện ra trước mắt hai cô con gái lớn. Cả Uyên và Như đều hết hồn mở to mắt vì độ dài của nó, phía dưới là chùm lông màu đen bạc, từ gốc lên đến tận đầu khấc phải dài khoảng 23cm… Nó rất dài, thậm chí còn dài ngang với của lão ăn mày, nhưng chỉ có điều không to bằng.
Dương vật ông Lý và dáng người cao dỏng của ông rất giống nhau, tuy chim ông rất dài, nhưng không to lắm, chỉ bằng hai ngón tay ghép lại. Nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến hai chị em bất ngờ tim đập thình thịch vì xấu hổ. Cả hai nàng đều không ngờ bố mình lại có cái dương vật dài đến vậy.
– Chị giúp bố đi… – Như nhìn Uyên, thấy chị lưỡng lự quá nàng liền thúc dục. Uyên hít một hơi dài và điều chỉnh lại tâm lý. Hãy coi đây chỉ là giúp bố chưa bệnh, là một liệu pháp y học… Nếu không bố sẽ bị ung thư tinh hoàn, điều đó sẽ là án tử của bố. Nghĩ vậy Uyên hạ quyết tâm đưa bàn tay trắng mịn thon dài của mình đến và nắm vào chim bố.
Lúc này cả hai chị em đều thở mạnh. Nhất là Uyên, nàng càng lúc càng thở mạnh hơn, bầu ngực to không áo lót của nàng nâng lên hạ xuống khi bàn tay nàng nắm vào dương vật bố. Chim ông đang rất cứng, cứng như cục đá vậy, nó còn rất dài nữa.
Uyên thở mạnh, nàng bắt đầu sóc nhẹ nhàng, hai đầu ti nàng dần dần nổi lên khi không hiểu sao lại rạo rực như vậy. Như mím môi ngồi nhìn chị mà trong lòng nàng cảm thấy rạo rực không kém, hai đầu ti nàng cũng nổi cứng đơ trong lớp áo lót ren. Không biết phải do rượu không mà tối nay hai chị em lại liều lĩnh sóc lọ giúp bố.
Lúc sau, khi đã quen dần Uyên bắt đầu sóc nhanh hơn vì nàng muốn chuyện này kết thúc sớm. Uyên rất xấu hổ, thậm chí nàng còn không dám nhìn mặt bố mình. Dương vật ông Lý được tuốt qua tuốt lại trong bàn tay của con gái cả. Trong cơn lơ mơ vì say rượu, ông Lý bắt đầu có cảm giác sướng khi được sóc lọ khiến hông của ông giật nhẹ một cái.
Thấy vậy, Uyên liền sóc nhanh hơn chút nữa, nàng xấu hổ lắm rồi, nàng chỉ muốn bố xuất luôn cho xong đi. Thấy con bé Như không nói gì, Uyên liền liếc lên nhìn thì thấy con bé ngồi im không động đậy và nhìn chằm chằm vào chim bố với đôi mắt mở to, gương mặt đỏ hơn say rượu.
– Ê! Mày bị sao thế? – Uyên nhìn Như nói.
– Em… đang chờ chị thôi ạ… – Như mỉm cười và vuốt tóc sang mang tai rồi nhìn ra hướng khác.
– Mà chị Uyên ơi!
– Sao? – Uyên cau mày lại, vì chắc chắn con bé lại hỏi linh tinh cái gì đó.
– Chị bảo, ngực chị em mình to là do bố á, em tưởng chị em mình có gen của bà chứ, vì ngày xưa bà ngực to lắm ý… – Như vừa nói vừa nhìn vào bộ ngực rung rinh theo nhịp tay của chị Uyên.
– Chị cũng không rõ, theo gen di truyền thì thừa hưởng của bà cũng đúng mà từ bố cũng đúng…
– Em nghĩ chị em mình thừa hưởng gen cao của bố đó hihi, còn ngực to thế này chắc do bà… – Như vừa nói vừa đứng dậy đưa tay ra sau mông bóp nhẹ và quay đi quay lại ở chiếc gương cạnh đó để nhìn dáng mình trong gương.
Uyên không nói gì, nàng tập chung sóc cho bố nhưng lúc này lại thấy mỏi tay quá rồi mà bố vẫn chưa xuất nữa, đầu khấc ông vẫn bị đỏ quá… Uyên nhấc đôi chân dài của mình lên giường, nàng đưa tay trái xuống sờ vào bướm vì thấy có gì đó. Hóa ra là nước nhờn của nàng đã chảy ra rồi. Uyên rất xấu hổ, nàng lúng túng nhìn Như rất may con bé vẫn đang soi gương, thấy vậy nàng liền bỏ tay ra khỏi bướm mình.
Uyên thở mạnh, nàng không hiểu sao mình lại chảy nước nữa, thật là điên rồ… Nhưng có lẽ vì bố là đàn ông nên nàng không thể phủ nhận có chút cảm giác, với lại cái của bố to thực sự. Uyên ngồi thẳng lưng và khép hai chân lại, nhìn chiếc quần đùi của nàng bị kéo lên tận mông trông cặp đùi, đôi chân của nàng lúc này đã dài lại càng dài hơn.
Thêm vài phút nữa trôi qua, ông Lý vẫn chưa xuất… Uyên thấy thật khó hiểu vì ông ấy ngủ rất say nhưng chim vẫn cửng to, chứng tỏ việc cương cứng này không phải do tâm lý hay suy nghĩ mà do tình trạng của cơ thể. Nếu mỗi đêm bố đều cứng thế này sẽ rất khó chịu. Tại sao ông ấy lại không tự mình thủ dâm cơ chứ.
– Sao mãi không xuất nhờ… – Uyên dừng lại và nhìn Như.
– Em cũng không biết… – Như cũng trèo lên giường ngồi và nhìn đầu khấc bố để xem sét mà nàng cũng chẳng biết phải làm gì nữa.
– Thôi mày giúp chị đi, để chị đi uống nước đã, khát quá… – Uyên mỏi nhừ cả bàn tay, nàng bỏ dương vật ông Lý ra và bóp tay vài cái. Sau đó Uyên bước xuống giường tìm nước uống.
Như thấy thế cũng rất xấu hổ nhưng chị đã nói vậy rồi thì nàng cũng phải nghe theo. Như mím môi một cái nắm vào chim bố và tiếp tục sóc. Lúc này đến nàng cảm nhận được độ cứng của dương vật, nó thực sự rất dài, biên độ tuốt của nàng rất cao mà cũng không thể lên tận trên đầu khấc được. Vì nàng nghĩ nếu tuốt được từ gốc lên ngọn sẽ khiến bố dễ xuất hơn.
Như thở mạnh và nhìn vào đầu khấc của bố, nàng mím môi lại và cảm thấy cứ sóc thế này sẽ chẳng có tác dụng gì vì bố chẳng có chút phản ứng nào… Có lẽ do ông đang rất say rượu, như thể đang bị ngất vậy.
– Sao trong phòng bố không có nước nhờ… Chờ chị, để ý cửa không cái Thư nó vào… – Uyên đi quanh phòng vài vòng rồi vẫn chưa thấy nước nên nàng liền đi ra ngoài xuống dưới phòng khách để kiếm nước.
Thấy chị vừa đi ra ngoài, Như liền thở mạnh và nhìn xuống đầu khấc ông Lý, nếu cứ sóc thế này biết bao giờ bố mới xuất. Bất chợt trông nàng lúng túng khó tả, gương mặt ngại ngùng trông rất đáng yêu như thể nàng vừa nghĩ ra cách vậy.
Ngay sau đó, sợ chị quay lại, nàng sẽ thử cách này xem có tác dụng không. Như liếc nhìn bố mình và vén tóc ra đằng sau mang tai rồi cúi xuống, nàng há đôi môi đỏ của mình ra và mút đầu khấc bố một cái.
– Chụt…. – Y như rằng có tác dụng, hông ông Lý ưỡn nhẹ một cái, mồm ông há ra thở trong vô thức. Thấy vậy Như tiếp tục mút cái thứ hai.
– Chụt! Chụt! Chụt! Chụt! – Nàng mút thêm vài cái, mút cái nào bố nàng rùng mình cái đó. Thấy thế Như vừa mút vừa sóc, một sự kết hợp rất nhịp nhàng khiến ông Lý sướng không kiềm chế được mà ưỡn mông lên như muốn cắm sâu vào hơn vậy. Không biết ông đang mơ giấc mơ gì nữa, hay đang lạc trong ảo mộng của rượu đây…
– Um… Um… Chụt… chụt… chụt… – Như há to miệng và đút sâu chim bố mình vào trong miệng, nàng muốn ngậm càng sâu càng tốt vì như vậy sẽ khiến bố xuất nhanh hơn. Nhưng vì chim ông Lý dài nên chọc cả vào cổ họng Như trong khi bàn tay nàng vẫn nắm phía dưới để sóc.
– Ọe!!! – Vì chọc sâu quá Như bị nôn khan, nhưng biết bố sắp xuất nên nàng tiếp tục há mồm mút cho bố, nàng vừa mút vừa dùng lưỡi cuốn đầu khấc và đá qua đá lại khiến ông Lý quằn quại.
– Chụt!! Chụt!! Chụt!! Chụt!! UM!! – Như mút thêm tầm vài cái thì thấy ông Lý hất hông, chắc ông phải sướng lắm, vì chắc chắn lâu lắm rồi ông mới có người mút chim thế này.
– Chụt!!! Chụt!!! Chụt!!! Chụt!!! Chụt!!! UM!!!!!!– Thấy vậy Như liền cố gắng mút sâu hơn và mạnh hơn khiến ông Lý giật mạnh một cái.
– UM!!!!! – Bất ngờ sau cú giật đó tinh trùng phụt ra bắn đầy miệng Như.
Đúng lúc đó Uyên mở cửa bước vào thấy con bé Như đang ngậm chim bố, cảnh tượng này khiến nàng bị sốc. Như liếc ra nhìn Uyên với đôi mắt mở to trong khi vẫn đang phồng mồm ngậm chim bố. Uyên thở mạnh vội vàng chốt lại cửa và đi vào.
– Mày bị hâm à? Sao mày làm thế? Nhả ra mau!!! – Uyên cau mày nói, nhưng nàng thấy rất rạo rực khi em mình lại liều lĩnh mút chim bố như vậy, thế này có phải là quá điên rồ không? Uyên lúng túng không biết phải làm thế nào với hành động của em mình thì Như nhả chim ông Lý ra khỏi miệng.
– Pẹt!! – Chim ông Lý rơi xuống bụng đập pẹt một cái mềm oặt. Còn Như phồng má ngậm tinh trùng ông Lý trong mồm sau đó mới nhè ra tay trước mặt chị.
– Con hâm này… Mày bị sao thế hả? – Uyên nhíu lông mày lại nhìn Như. Mặc dù thấy nó liều lĩnh thật nhưng nhìn chim của bố đã nhỏ xuống và đỡ đỏ thì Uyên mới thấy hành động điên rồ đó thực sự có tác dụng.
– Hơ… hơ… hơ… Bố ra nhiều quá… – Như bưng đống tinh trùng trong tay, đôi mắt hoe đỏ nhìn chị… trông mặt Như lúc đó rất quyến rũ.
– Mày… Không nên làm thế… – Uyên không biết phải nói gì lúc này. Nhưng con bé cũng giúp bố xong rồi, nhìn dương vật ỉu xìu của bố ở trên bụng thì Uyên cảm thấy con bé này còn giỏi hơn mình nữa.
– Em không làm thế, làm sao bố xuất được ạ… – Như nhíu lông mày lại nói và nhìn chị. Thấy chị Uyên thở dài không nói gì thì nàng đi vào phòng vệ sinh để rửa tay và rửa miệng. Nghe Như nói vậy Uyên không nói được gì cả, đúng là nếu chỉ sóc không ông ấy sẽ chẳng thể xuất được. Nhưng con bé cũng thật liều lĩnh khi mút cho bố như vậy. Không biết nên vui hay nên giận đây.
Một lúc sau Uyên ngồi xuống giường kéo lại quần sịp và kéo chăn cho bố ngủ, nàng có chút buồn bã khi ai đời con gái lại phải giúp bố những chuyện thế này, nhưng khi suy nghĩ tích cực hơn thì nàng và Như đang giúp bố chữa bệnh chứ không phải lý do nào khác. Và đây là trách nhiệm phải chăm sóc bố của các con. Uyên cũng cảm thấy áy náy vì mình đã gián tiếp để bố bị mắc căn bệnh này. Chính nàng là người phải có trách nhiệm nhiều nhất.
Nhìn Như đi ra khỏi phòng vệ sinh, Uyên lại thấy mình không dứt khoát như con bé, đôi lúc trong một số trường hợp cách làm của Như vẫn có tác dụng hơn. Nhưng nhìn cảnh tượng con bé phồng má ngậm tinh trùng của bố trong miệng mà thấy thực sự kỳ cục. Xét cho cùng đến thời điểm này Uyên thấy em mình có khi còn giỏi chuyện đó hơn nàng.
Con bé thực sự đã mút chim cho bố, nhưng Uyên lại không dám… Nhưng giúp được ông ấy xuất ra sớm là công của nó, nàng không thể trách con bé lúc này. Hai chị em ngồi ở giường nhìn bố ngủ mà thấy yên lòng.
Lúc này cũng đã quá muộn, Uyên đặt bát cháo, một cốc nước và một tờ giấy nhắn ở đó, đề phòng lúc bố ngủ dậy mệt có thể ăn tạm. Sau đó hai chị em đi sang phòng Thư thì con bé cũng ngủ từ lúc nào rồi. Thấy thế Như và Uyên xuống xe đi về nhà vì có lẽ hai anh cũng sắp về.
…
2h40 phút sáng…
Hai chiếc siêu xe về đến nhà ông Lưu mà vẫn chưa thấy ai về. Hai chị em cũng khá mệt liền đi lên nhà để nghỉ ngơi. Hôm nay là ngày vui nên mặc kệ cho các anh chồng chơi tới bến luôn.
– Chị ơi… – Như đi đằng sau chị Uyên uể oải nói vì nàng buồn ngủ lắm rồi.
– Ơi… – Uyên cũng vậy, nhưng lúc này nàng chỉ đang nghĩ và hy vọng bố sẽ không biết đến chuyện tối nay.
– Liệu sau này… Bố lại bị như vậy… thì sao hả chị…
– Hmm… Chị cũng không biết… Hay để chị mua cho bố một cái đồ chơi tình dục… Được không? – Uyên đứng lại nhìn Như và hỏi ý kiến con bé.
– Chị biết tính bố rồi đó… Ai đời bố lại đi dùng cái đó… Không được đâu chị ạ… – Như thở dài nhìn chị.
– Ừ… Khó xử thật… Bác sỹ nói thời điểm này cũng không được chủ quan, nếu bố cố chấp không chữa trị có thể sẽ bị ung thư tinh hoàn đó… – Uyên nhíu mày lo lắng, hai chị em dựa vào nhau ngồi xuống ghế ở hành lang tầng hai để nói chuyện.
– Eo bố sẽ chết á? – Như rất lo lắng khi nghĩ đến cảnh đó.
– Con hâm này! Nói linh tinh vớ vẩn! – Uyên tức giận đẩy vào đầu Như một cái.
– Nhưng mà… Hay là kiếm người yêu cho bố đi chị…
– Bố mà không thích thì cũng không có kết quả gì cả…
– Vậy phải làm sao hả chị…
– Bây giờ… đi ngủ đã… Chuyện đó để chị tính sau, bố cứng đầu lắm, thuyết phục bố phải cần thời gian… – Uyên đứng dậy và ưỡn ngực vươn vai một cái.
– Vâng ạ… Thôi cứ lựa lựa tính sau chị ạ… Em buồn ngủ lắm rồi ý… – Nói xong hai chị em đi về phòng ngủ với tâm trạng rất lo lắng cho bố mình. Thực sự bây giờ chưa có một giải pháp gì để giúp ông… Vì ông Lý thuộc dạng cũng khá cứng đầu và bảo thủ về mấy vấn đề tế nhị này.
Mày tuổi lồn biết bố là aiTao im lặng bữa giờ là thằng l0z quytalk nó đang cằm chap leak của tao mà nó đéo chịu đăng lên để tao biết . Bây giờ đéo biết bán cho ai mới an toàn![]()
Chờ m mà tinh trùng n đầy lên não rồi đấy . Nhá tạm 1 cháp đọc vui điMày tuổi lồn biết bố là aiđịt mẹ mày vẫn còn ngoi lên bán, bố lại dí chết cmm tiếp
mày đợi 86 của tao á, tao sẽ đăng cả 89 90 của nó nhé anh em, chap đó mới đỉnh
Đăng chap mới đê tmlMày tuổi lồn biết bố là aiđịt mẹ mày vẫn còn ngoi lên bán, bố lại dí chết cmm tiếp
mày đợi 86 của tao á, tao sẽ đăng cả 89 90 của nó nhé anh em, chap đó mới đỉnh
Bóc lồn con mẹ mày à86 đến 90 ai mua inbox
Luôn cho nóng m ơiBóc lồn con mẹ mày àhay để t đăng 86 87 88 trước cho ae nhể
![]()
Nhá 86 nhé, 86 tao chuẩn bị xong rồi chúng mày đọc chịu khó tí tao lấy ảnh khác bọc vào cho xômChờ m mà tinh trùng n đầy lên não rồi đấy . Nhá tạm 1 cháp đọc vui đi
Up đê m ơiNhá 86 nhé, 86 tao chuẩn bị xong rồi chúng mày đọc chịu khó tí tao lấy ảnh khác bọc vào cho xôm
Leak ra đi bácNhá 86 nhé, 86 tao chuẩn bị xong rồi chúng mày đọc chịu khó tí tao lấy ảnh khác bọc vào cho xôm
Tới luôn đi fency, đấm vào mõm con chó đó điBóc lồn con mẹ mày àhay để t đăng 86 87 88 trước cho ae nhể
![]()
Nó mõm đấy. Chắc méo gì đã cóĐăng đi anh trai Quytalk ơi. Tụi em đợi anh