NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

trquanga

Yếu sinh lý
Có thể lúc này anh khiến em không thoải mái xong sau này em sẽ thấy lúc này mới thật đúng đắn. Theo anh nên xếp lại quá khứ, không phủ nhạn dc nó xong hay lấy nó để sống cho tương lai, còn nhiều thứ nhiều người tốt đẹp hơn đợi mình phía trước.
- em xin lỗi vì em thấy mình quá nông cạn và khiến anh khó xử
- không ai có lỗi ở đây cả, cuộc sống nó vậy thì lựa nó thôi em. Anh hiểu đó là mong mỏi, suy nghĩ thậm chí đó là khát khao của em, xong như anh nói đấy, ko nên để chuyện ấy xảy ra em ạ. Như vậy theo anh là sáng suốt nhất và lý trí nhất
- anh còn yêu em không
- nói còn ko sai nhưng hết thì không phải, tuy nhiên mình vượt qua ranh giới này thì mới là sự xuẩn ngốc. Vậy nên cứ thả lỏng bản thân đi, mọi thứ nó sẽ đâu vào đấy, ko một vết thương nào mãi rỉ máu mà mình còn sống dc, nó lành dù có sẹo vẫn sống dc vẫn tốt hơn
Anh có những tháng ngày đau khổ và vô vọng khi ko còn em, em mời cưới là lúc anh thấy mình cũng trở nên tan nát nhưng gục ngã là điều anh ko cho mình xảy ra, và giờ anh mới dc ngồi bên em ở đây.
Cuộc sống vô thường, nay viên mãn mai tan hoang là bình thường, việc của mình là đối mặt, ửng xử với nó sao cho mình ko bị nó vùi dập là được em ạ.
Mình sẽ tiếp tục không còn là gì của nhau nữa xong anh vẫn theo dõi và nhìn em từ xa như mười mấy năm nay, và anh mong sẽ dc thấy mẹ con em dc an nhiên và có những tháng ngày hạnh phúc.
Bất cứ việc gì khó quá cứ nhắn gọi cho anh, không thấu đáo đừng vội vàng hấp tấp như việc bán đất bán nhà trước kia là được.
Anh tin là mọi thứ nó sẽ có phương án giải quyết ổn thoả thôi nếu mình suy xet trước sau, cẩn trọng và bình tĩnh. Lúc này cô ấy đang khóc nức nở, khóc vì tủi thân, khóc vì hụt hẫng , khóc vì đã được nghe tao bộc bạch chân thành như chính con người của tao bấy lâu nay.
- em hiêu, em xin lõi và cám ơn anh vì tất cả, em vô phúc vô phận và trở thành một gánh nặng không đáng có với anh.
Em giờ gần như vô vọng ko biết đi về đâu, trống trải và buồn tủi anh biết không
- thêm nữa là em lo một ngày thằng kia nó đổ đốn thì đúng là bất hạnh
- nó đổ đốn là do nó, trách nhiệm của em thế là ấu đủ rồi, nếu có vấn đề gì bảo ngay với anh, ko thiếu phương án xử lý nó đâu. Anh ko nói suông bao giờ. Còn nếu em tái diễn lần nữa dung túng gỡ tội cho nó thì coi như anh ko còn gì để nói và làm với em nữa.
- còn việc cần nhất với em là thằng bé, khi vừa làm mẹ vừa làm cha là rất khó khi nó đang tuổi nửa ông nửa thằng.
Định hướng cho nó sao cho phù hợp còn khi nó đủ 18, kệ nó bay nhảy, mình theo dõi và hướng dẫn thôi là đủ rồi. Bí quá ko cho học mà cho đi bộ đội vài năm rồi tính. Cái này cứ dần dần chưa vội.
Đưa giấy cho chị lau mặt, ngồi một lúc rồi tao chở về , còn tao về hn với bọn trẻ. Mai tao bay rồi
Bác thớt lý trí nhỉ xưa em chả đc vậy 1 phút lỡ lầm ra đi tay trắng vợ con đi hết chả còn gì
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
A có thói quen việc j càn làm ghi hết ra theo thứ tự, sau đó đầu a giải phóng chỉ suy nghĩ về nước Mỹ. Nên ai hỏi j cũng đếch nhớ, phải giở file ra. Có khi nhìn a lại trẻ hơn chú mới chết ka ka
Dễ thế lắm. Nên hồi xưa, chị Ninh Bình bị em nạt mấy lần, lần nào cũng khóc tu tu
 

atus

Yếu sinh lý
Có thể lúc này anh khiến em không thoải mái xong sau này em sẽ thấy lúc này mới thật đúng đắn. Theo anh nên xếp lại quá khứ, không phủ nhạn dc nó xong hay lấy nó để sống cho tương lai, còn nhiều thứ nhiều người tốt đẹp hơn đợi mình phía trước.
- em xin lỗi vì em thấy mình quá nông cạn và khiến anh khó xử
- không ai có lỗi ở đây cả, cuộc sống nó vậy thì lựa nó thôi em. Anh hiểu đó là mong mỏi, suy nghĩ thậm chí đó là khát khao của em, xong như anh nói đấy, ko nên để chuyện ấy xảy ra em ạ. Như vậy theo anh là sáng suốt nhất và lý trí nhất
- anh còn yêu em không
- nói còn ko sai nhưng hết thì không phải, tuy nhiên mình vượt qua ranh giới này thì mới là sự xuẩn ngốc. Vậy nên cứ thả lỏng bản thân đi, mọi thứ nó sẽ đâu vào đấy, ko một vết thương nào mãi rỉ máu mà mình còn sống dc, nó lành dù có sẹo vẫn sống dc vẫn tốt hơn
Anh có những tháng ngày đau khổ và vô vọng khi ko còn em, em mời cưới là lúc anh thấy mình cũng trở nên tan nát nhưng gục ngã là điều anh ko cho mình xảy ra, và giờ anh mới dc ngồi bên em ở đây.
Cuộc sống vô thường, nay viên mãn mai tan hoang là bình thường, việc của mình là đối mặt, ửng xử với nó sao cho mình ko bị nó vùi dập là được em ạ.
Mình sẽ tiếp tục không còn là gì của nhau nữa xong anh vẫn theo dõi và nhìn em từ xa như mười mấy năm nay, và anh mong sẽ dc thấy mẹ con em dc an nhiên và có những tháng ngày hạnh phúc.
Bất cứ việc gì khó quá cứ nhắn gọi cho anh, không thấu đáo đừng vội vàng hấp tấp như việc bán đất bán nhà trước kia là được.
Anh tin là mọi thứ nó sẽ có phương án giải quyết ổn thoả thôi nếu mình suy xet trước sau, cẩn trọng và bình tĩnh. Lúc này cô ấy đang khóc nức nở, khóc vì tủi thân, khóc vì hụt hẫng , khóc vì đã được nghe tao bộc bạch chân thành như chính con người của tao bấy lâu nay.
- em hiêu, em xin lõi và cám ơn anh vì tất cả, em vô phúc vô phận và trở thành một gánh nặng không đáng có với anh.
Em giờ gần như vô vọng ko biết đi về đâu, trống trải và buồn tủi anh biết không
- thêm nữa là em lo một ngày thằng kia nó đổ đốn thì đúng là bất hạnh
- nó đổ đốn là do nó, trách nhiệm của em thế là ấu đủ rồi, nếu có vấn đề gì bảo ngay với anh, ko thiếu phương án xử lý nó đâu. Anh ko nói suông bao giờ. Còn nếu em tái diễn lần nữa dung túng gỡ tội cho nó thì coi như anh ko còn gì để nói và làm với em nữa.
- còn việc cần nhất với em là thằng bé, khi vừa làm mẹ vừa làm cha là rất khó khi nó đang tuổi nửa ông nửa thằng.
Định hướng cho nó sao cho phù hợp còn khi nó đủ 18, kệ nó bay nhảy, mình theo dõi và hướng dẫn thôi là đủ rồi. Bí quá ko cho học mà cho đi bộ đội vài năm rồi tính. Cái này cứ dần dần chưa vội.
Đưa giấy cho chị lau mặt, ngồi một lúc rồi tao chở về , còn tao về hn với bọn trẻ. Mai tao bay rồi
Hay nhỉ, em đọc 1 lượt từ đêm qua giờ chuyện của bác. Cơ bản thì cách xử lý của bác hợp lý với tình trạng của bà chị và mqh của 2 người, nhưng nếu như có điều kiện và tránh tiếp xúc thì em sẽ để 1 người quen khác của bà chị đứng ra giải quyết hộ, mình chỉ đứng sau chuẩn bị kinh tế thôi. Chứ bh tính ra muốn bà ấy ổn định đi bước nữa thì tối thiểu 10 năm tới ít thì mỗi lần trả nợ bà chị lại nghĩ đến bác, chưa kể còn đổ vỡ gia đình thì chắc bà ấy ở thế đến già. Mà nói thật về già nhà cửa mỗi đứa con, nó ngoan thì đc chứ nó mà dở hơi thì cám cảnh phể. Mà giờ gia tăng nhân khẩu cho bà chị thì có lỗi vs gia đình, có lỗi vs đứa sau. Nên em nghĩ bác còn mệt đầu dài2, giờ trong gd kia bác cũng xem như một nửa người chồng rồi. Còn việc bác giúp thì em ko nghĩ là có lỗi gì cả, ở vị trí là trụ cột tài chính, kinh tế mình làm được, giúp đỡ người khác mà ko ảnh hưởng đến miếng ăn gia đình thì nên giúp. Dù sao ko là người yêu cũ thì cũng xem như bạn thân thiết trải qua thanh xuân vs nhau rồi, ko để ng nhà biết là được rồi.
Anyway em rất respect lối sống của bác.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Hay nhỉ, em đọc 1 lượt từ đêm qua giờ chuyện của bác. Cơ bản thì cách xử lý của bác hợp lý với tình trạng của bà chị và mqh của 2 người, nhưng nếu như có điều kiện và tránh tiếp xúc thì em sẽ để 1 người quen khác của bà chị đứng ra giải quyết hộ, mình chỉ đứng sau chuẩn bị kinh tế thôi. Chứ bh tính ra muốn bà ấy ổn định đi bước nữa thì tối thiểu 10 năm tới ít thì mỗi lần trả nợ bà chị lại nghĩ đến bác, chưa kể còn đổ vỡ gia đình thì chắc bà ấy ở thế đến già. Mà nói thật về già nhà cửa mỗi đứa con, nó ngoan thì đc chứ nó mà dở hơi thì cám cảnh phể. Mà giờ gia tăng nhân khẩu cho bà chị thì có lỗi vs gia đình, có lỗi vs đứa sau. Nên em nghĩ bác còn mệt đầu dài2, giờ trong gd kia bác cũng xem như một nửa người chồng rồi. Còn việc bác giúp thì em ko nghĩ là có lỗi gì cả, ở vị trí là trụ cột tài chính, kinh tế mình làm được, giúp đỡ người khác mà ko ảnh hưởng đến miếng ăn gia đình thì nên giúp. Dù sao ko là người yêu cũ thì cũng xem như bạn thân thiết trải qua thanh xuân vs nhau rồi, ko để ng nhà biết là được rồi.
Anyway em rất respect lối sống của bác.
Tôi đứng ra giải quyết cho nhanh gọn dứt điểm, nhờ người này người kia tôi nghĩ chán rồi, lằng nhằng lại còn phát sinh cũng nên.
Còn chuyện cô ấy đi bước nữa hay không tôi cũng không ý kiến, cuộc sống nó không cho phép mình quan tâm quá sâu vào đời tư tình cảm của họ.
Chứ nếu vẫn dấm dúi mập mờ thì dù cô ấy chưa ly hôn tôi vẫn chiến đấu bình thường chả sao mà, đừng nói là đã độc thân không ràng buộc, nhưng tôi vẫn lựa chọn Không.
Còn chuyện tôi ko đưa trắng cả tiền trả nợ và tiêng mua nhà ko phải tôi tiếc rẻ lăn tăn vài trăm kia mà vì tôi muốn cho cô ấy thêm một phần nghị lực và áp lực để cuộc sống của cô ấy sau này nó có ý nghĩa hơn
 

atus

Yếu sinh lý
Tôi đứng ra giải quyết cho nhanh gọn dứt điểm, nhờ người này người kia tôi nghĩ chán rồi, lằng nhằng lại còn phát sinh cũng nên.
Còn chuyện cô ấy đi bước nữa hay không tôi cũng không ý kiến, cuộc sống nó không cho phép mình quan tâm quá sâu vào đời tư tình cảm của họ.
Chứ nếu vẫn dấm dúi mập mờ thì dù cô ấy chưa ly hôn tôi vẫn chiến đấu bình thường chả sao mà, đừng nói là đã độc thân không ràng buộc, nhưng tôi vẫn lựa chọn Không.
Còn chuyện tôi ko đưa trắng cả tiền trả nợ và tiêng mua nhà ko phải tôi tiếc rẻ lăn tăn vài trăm kia mà vì tôi muốn cho cô ấy thêm một phần nghị lực và áp lực để cuộc sống của cô ấy sau này nó có ý nghĩa hơn
Ý là lúc đọc đến phần giải quyết thì t nghĩ là để bà chị Giang đứng ra ấy. Giờ bảo là trả lãi ngân hàng mình mà ân tình mình vẫn có ở đấy ấy. Tất nhiên em cũng là đọc giả ko phải ng trong cuộc nên chỉ ý kiến thế thôi chứ chuyện bác cũng xử lý hòm hòm rồi. Giờ chắc ngồi rung đùi xem thằng em kia vs bà chị quấn bác như nào còn xử lý thôi nhỉ.
 
Bên trên