Câu chuyện về một em phò

bdssnv

Yếu sinh lý

Đính kèm

  • IMG_20240512_093053_557.jpg
    IMG_20240512_093053_557.jpg
    114 KB · Xem: 134
  • IMG_20240512_093053_014.jpg
    IMG_20240512_093053_014.jpg
    143 KB · Xem: 134
  • IMG_20240512_093053_112.jpg
    IMG_20240512_093053_112.jpg
    82.3 KB · Xem: 132
  • IMG_20240512_093052_958.jpg
    IMG_20240512_093052_958.jpg
    87.6 KB · Xem: 134

Halika

Yếu sinh lý
Con bé này t đi rồi, 5l hồi còn làm ở miếu đầm, tên thảo sau thành nhunhi, xinh, dễ thương, hiền ơi là hiền.
Thật chứ ko va vào nghề này t gặp t cưới làm vợ ngay.
Đéo hiểu thế nào mà bị dính vào con đường này
 

Xuân Hạ

Khổ vì bướm
Chủ thớt
Con bé này t đi rồi, 5l hồi còn làm ở miếu đầm, tên thảo sau thành nhunhi, xinh, dễ thương, hiền ơi là hiền.
Thật chứ ko va vào nghề này t gặp t cưới làm vợ ngay.
Đéo hiểu thế nào mà bị dính vào con đường này
Hoàn cảnh cả, t đặt tên cho em nó là công chúa thảo nhi mà
 

Nghiệnlo

Yếu sinh lý
Cuộc đời của em ngày từ nhỏ đã không biết đến hơi ấm mẹ cha, quê nghèo cực khổ em lớn lên trong vòng tay của bà ngoại già.
Năm 13 tuổi, bà ngoại lâm bệnh, không có tiền thuốc thang, e phải đi bán từng tờ vé số, khi mà việc học còn dang dở, mong sao kiếm đc tiền chạy chữa cho bà màu khỏi bệnh, nhưng mà căn bệnh nghiệt ngã đã buộc bà giật đầu với số mệnh.
Ngày bà ngoại mất, e khóc thật nhiều trong những tiếng nất đầy sót xa. vì người thân yêu bấy lâu bên cạnh có mỗi bà, không còn người, không còn hơi ấm, không còn vòng tay nào che chở. Mình em bươn chải tìm kế mưu sinh khi mà tuổi đời vẫn còn thờ ơ. Một lần tình cờ khi mời vé số cho một cô khách rất là sáng. Ánh mắt long lanh nụ cười duyên dáng của e là cô rất ngỡ ngàng. Cô nắm tay em cười nhẹ rồi nó :
"Con muốn đổi đời không?"
Em vội gật đầu vì đó chính là ước mơ mà e thầm mong .
Kể từ hôm đó, e được cô đưa lên Hà Nội. E đâu biết được người e tin tưởng là con cáo già gian manh, Nó đã bán em vào một tụ điểm mà người ta thường gọi là động điếm...

Xem nội dung: 179610
Thảo Nhi chứ đéo ai
 

Sieucophieu

Yếu sinh lý
Cuộc đời của em ngày từ nhỏ đã không biết đến hơi ấm mẹ cha, quê nghèo cực khổ em lớn lên trong vòng tay của bà ngoại già.
Năm 13 tuổi, bà ngoại lâm bệnh, không có tiền thuốc thang, e phải đi bán từng tờ vé số, khi mà việc học còn dang dở, mong sao kiếm đc tiền chạy chữa cho bà màu khỏi bệnh, nhưng mà căn bệnh nghiệt ngã đã buộc bà giật đầu với số mệnh.
Ngày bà ngoại mất, e khóc thật nhiều trong những tiếng nất đầy sót xa. vì người thân yêu bấy lâu bên cạnh có mỗi bà, không còn người, không còn hơi ấm, không còn vòng tay nào che chở. Mình em bươn chải tìm kế mưu sinh khi mà tuổi đời vẫn còn thờ ơ. Một lần tình cờ khi mời vé số cho một cô khách rất là sáng. Ánh mắt long lanh nụ cười duyên dáng của e là cô rất ngỡ ngàng. Cô nắm tay em cười nhẹ rồi nó :
"Con muốn đổi đời không?"
Em vội gật đầu vì đó chính là ước mơ mà e thầm mong .
Kể từ hôm đó, e được cô đưa lên Hà Nội. E đâu biết được người e tin tưởng là con cáo già gian manh, Nó đã bán em vào một tụ điểm mà người ta thường gọi là động điếm...

Xem nội dung: 179610
Bú buồi tao không @Xuân Hạ
 
Bên trên